Chương 4116

Người phụ nữ từ từ bay lên, cô ta nhìn Khâu Bạch Y trước mắt không nói gì, trong hai mắt cô ta là hai Tuế Nguyệt trường hà.

Khâu Bạch Y khẽ mỉm cười: “Tuế Nguyệt Nữ, đã lâu không gặp”.

Tuế Nguyệt Nữ!

Đến từ nền văn minh vũ trụ Tuế Nguyệt xa xôi, sống nhờ ăn thời gian Tuế Nguyệt, đã từng du hành khắp vũ trụ, ăn sức mạnh thời gian Tuế Nguyệt cả triệu năm, tu luyện thành thân xác Tuế Nguyệt Bất Diệt thần thể thứ hai của vũ trụ.

Mà sở dĩ cô ta ngủ tại đây là vì muốn dùng sức mạnh thời gian Tuế Nguyệt của mình tu luyện linh hồn thành linh hồn Tuế Nguyệt Bất Diệt.

Thân xác bất diệt chưa đủ, linh hồn cũng phải bất diệt mới được. Nhưng rất chậm. Có điều nếu như có ấn Tuế Nguyệt trong truyền thuyết này thì sẽ có thể tăng tốc độ tu luyện lên rất nhiều. Nhất là bây giờ, cô ta chỉ còn cách linh hồn Tuế Nguyệt Bất Diệt một bước, nếu không có ấn Tuế Nguyệt, có lẽ cô ta còn phải cần mấy chục triệu năm nữa. Nhưng có con ấn này, ít nhất cô ta cũng có thể rút ngắn được mấy chục lần thời gian.

Tuế Nguyệt Nữ không nói gì, chỉ đưa tay ra, Khâu Bạch Y lắc đầu. Cô ta nhìn thẳng vào ông ta.

Khâu Bạch Y cười: “Cô biết cô không giết được ta”.

Tuế Nguyệt Nữ nhìn Khâu Bạch Y không chớp mắt, một lúc sau cô ta rút tay về: “Cần ta làm gì?”

Khâu Bạch Y cười khẽ: “Giết một người”, Tuế Nguyệt Nữ cau mày.

Khâu Bạch Y nói: “Như cô nghĩ, không phải người bình thường. Đương nhiên, nếu là người bình thường thì ta cũng không cần phải lấy ấn Tuế Nguyệt ra tìm cô, đúng không?”

Tuế Nguyệt Nữ vẫn đưa tay ra.

Khâu Bạch Y nhìn Tuế Nguyệt Nữ: “Cô phải thề, bây giờ xã hội ngày một tệ đi, rất nhiều người đã nuốt lời, ta thật sự rất sợ”.

Tuế Nguyệt Nữ nhìn thẳng vào Khâu Bạch Y: “Ta chưa thất hứa bao giờ”.

Im lặng một lúc, Khâu Bạch Y nói: “Ta tin cô”.

Nói xong, ấn Tuế Nguyệt trong tay ông ta từ từ bay vào lòng bàn tay Tuế Nguyệt Nữ.

Sau khi lấy được ấn Tuế Nguyệt, trong đôi mắt bình tĩnh của Tuế Nguyệt Nữ cuối cùng cũng gợn sóng. Một lúc sau, cô ta chậm rãi nhắm mắt, ấn Tuế Nguyệt trong tay bắt đầu hóa thành từng luồng sức mạnh Tuế Nguyệt bay vào đầu mày của cô ta.

Khâu Bạch Y nói: “Ngày khai chiến, ta sẽ thông báo cho cô sau”. Nói rồi ông ta quay người rời đi.

Sau lưng ông ta, hơi thở của Tuế Nguyệt Nữ bắt đầu dần dần điên cuồng tăng lên…

Sau khi Khâu Bạch Y đi, không bao lâu, ông ta đã đi qua hàng tỷ vũ trụ tinh hà, đến một vùng tinh không, cuối tầm mắt của ông ta có một hành tinh màu xanh.

Hệ Ngân Hà!

Khâu Bạch Y nhìn hành tinh màu xanh ấy rồi quay sang nhìn bên phải, cuối tầm mắt ông ta lại có một hành tinh màu đỏ khác.

Khâu Bạch Y mỉm cười: “Đã lâu không gặp”.

Trên hành tinh màu đỏ ấy có một giọng nói ngưng tụ thành một đường thẳng, bay tới trước mặt Khâu Bạch Y: “Có chuyện gì?”

Khâu Bạch Y gật đầu: “Ta muốn nhờ ngươi giúp một việc”.

Giọng nói ấy đáp: “Không giúp được”.

Sắc mặt Khâu Bạch Y trầm xuống ngay tức khắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện