Các cường giả văn minh Thiên Hành hoảng hồn khi thấy sức mạnh huyết mạch của thứ cỏ rác ở văn minh cấp thấp lại có thể hủy diệt được lửa Thiên Hành. Chỉ thấy Diệp Quân ngẩng đầu lên, lại một tia kính quang và phù quang rơi xuống.

Hắn điều khiển tượng thần huyết mạch ra đỡ đòn.

Uỳnh!

Tượng thần tuy gắng gượng ngăn cản thành công nhưng cơ thể vẫn dần dần rạn nứt, không ngừng yếu đi.

Kính Thần và Thiên Phù Thần cũng trở nên nghiêm túc hơn trước đó. Không ngờ hai người đã ra tay cùng nhau mà tên kiếm tu đến từ văn minh cấp thấp kia vẫn có thể trụ vững, thật sự là quá khó tin.

Nhất là sức mạnh huyết mạch của hắn, không thể xem thường.

Kính Thần lên tiếng: “Dường như hắn đang câu giờ”.

Thiên Phù Thần nghe vậy thì nhíu mày. Họ cảm thấy bất an trong lòng, nhưng chỉ một chút mà thôi. Chỉ có người phi phàm mới có thể trở thành chủ thần, họ đã trải qua bao lần chinh chiến, gặp gỡ rất nhiều cường giả đến từ văn minh hùng mạnh, không thiếu những nhân vật tuyệt thế khiến họ thấy bất ngờ, nhưng cuối cùng những người đó đều biến mất trong lịch sử.

Còn văn minh Thiên Hành vĩnh tồn.

Vì vậy tên Diệp Quân này tuy có khó giải quyết nhưng họ cũng không nghĩ rằng hắn có thể uy hiếp đến văn minh Thiên Hành.

Trận chiến đã trải qua khá lâu khiến cường giả văn minh Thiên Hành gần đó vừa sợ vừa giận. Sợ vì không ngờ tên kiếm tu đến từ văn minh cấp thấp kia mạnh đến vậy, lại có thể lấy một chọi hai.

Giận vì đây là lần đầu tiên văn minh Thiên Hành bị đánh đến tận trung tâm.

Lần đầu tiên trong lịch sử.

Kính Thần nhìn Diệp Quân đứng sau tượng thần huyết mạch: “Quả thật giống như đang đợi gì đó”.

Thiên Phù Thần sa sầm mặt: “Đợi người tới?”

Đợi người?

Kính Thần nhíu mày: “Bảo Tư Pháp Thần canh chừng bên ngoài, đề phòng có chuyện gì”.

Thiên Phù Thần nhíu mày nhưng vẫn gật đầu rồi liên lạc Tư Pháp Thần. Chuyện này có gì đó rất bất thường, vẫn nên cẩn thận thì hơn.

Kính Thần nhìn xuống, thấy Diệp Quân nhắm hờ mắt, sát ý và lệ khí cuồn cuộn quanh thân ngày càng mạnh. Tượng thần huyết mạch đứng trước hắn cũng đang lành lại được bảy tám phần.

Kính Thần và Thiên Phù Thần ngạc nhiên nhìn nhau.

Từ lúc bắt đầu cho đến giờ, khí tức của tên này đang ngày càng mạnh lên!

Kính Thần: “Là do sức mạnh huyết mạch”.

Thiên Phù Thần gật đầu, ngạc nhiên nói: “Huyết mạch này không tầm thường”.

Kính Thần: “Phải tốc chiến tốc thắng, không thể kéo dài nữa”.

Thiên Phù Thần bỗng quay đầu lại: “Đến rồi”.

Vừa dứt lời, đã có khí tức hùng hậu ập đến từ chân trời. Thời không vỡ ra, để một bóng người vọt ra như đạn đại bác.

Người đó cao lớn vạm vỡ, bắp tay to tướng, gân xanh nổi lên như trụ đình.

Đó là Thị Võ Thần.

Người duy nhất tu thân thể trong Tứ đại chủ thần, khi không dùng pháp bảo thì ông ta chính là vô địch, thân xác gần như bất tử bất diệt mặc cho tuế nguyệt ăn mòn.

Sự xuất hiện của ông ta mang theo uy áp vô hình lan tràn khắp nơi.

Thị Võ Thần nhìn xuống Diệp Quân bên dưới, dữ tợn hỏi: “Là hắn à?”

Tiếng như chuông đồng gióng vang.

Kính Thần gật đầu: “Phải, sức mạnh hắn không đơn giản, nhất là khả năng dùng thời không và sức mạnh huyết mạch. Nhớ cẩn thận”.

Thị Võ Thần không nói gì thêm mà lao về phía Diệp Quân. Cú tông này khiến đất trời vỡ nát, sức mạnh ùa ra.

Gần như cùng lúc, phù quang và kính quang cũng giáng xuống vị trí đó.

Ba vị thần cùng ra tay!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện