Nhất Niệm nhìn Tịnh An: “Chuyện này ta tự mình giải quyết”.

Nói xong, cô ta xoay người nhìn Thôi Âm, lúc này Thôi Âm cũng đang nhìn chằm chằm cô ta, không nói bất kỳ lời nào, cô ta đột nhiên tiến lên một bước.

Sắc mặt Thôi Âm thay đổi trong nháy mắt, ông ta vừa định ra tay, nhưng Nhất Niệm đã xuất hiện ở trước mặt ông ta, ngay sau đó, một bàn tay bóp cổ ông ta.

Chính là tay của Nhất Niệm!

Thấy cảnh này, mọi người đều hoảng hốt. Thực lực của Nhất Niệm kinh khủng quá nhỉ?

Thôi Âm thấy mình bị Nhất Niệm bắt lại, nhất thời sợ hãi biến sắc, ông ta biết thực lực của Nhất Niệm rất mạnh, nhưng ông ta không ngờ lại k hủng bố như thế, ngay cả sức lực đánh trả ông ta cũng không có?

Sao có thể?

Giờ khắc này đầu óc Thôi Âm trống rỗng.

Nhất Niệm ngoảnh lại nhìn Tả Hữu Hộ Pháp của điện Chấp Pháp: “Ta không muốn làm hại các ngươi, ta muốn rời khỏi đây, nếu như các ngươi không đồng ý, ta sẽ bóp chế t ông ta”, sắc mặt của Tả Hộ Pháp vô cùng u ám, nói: “Ngươi có biết ngươi đang làm gì không?”

Nhất Niệm nhìn chằm chằm Tả Hộ Pháp: “Để bọn ta rời đi”.

Tả Hộ Pháp lắc đầu: “Không thể nào”.

Nhất Niệm nhàn nhạt nói: “Vậy ta bóp ch ết ông ta”.

Thôi Âm hoảng hốt, ông ta vội vàng nhìn Tả Hộ Pháp, muốn lên tiếng, nhưng vì bị Nhất Niệm bóp cổ họng, không nói ra được lời nào, vì vậy, ông ta điên cuồng dùng ánh mắt ra hiệu cho Tả Hộ Pháp.

Tả Hộ Pháp liếc nhìn Thôi Âm, phớt lờ ánh mắt của ông ta, mặt vô cảm nói: “Địa vị của ông ta quá thấp, chết cũng không sao”.

Thôi Âm: “??”

Sau một lúc im lặng, Nhất Niệm nói: “Ta sẽ ở lại, để chồng ta rời khỏi nền văn minh Thiên Hành”.

Tả Hộ Pháp vẫn lắc đầu: “Không được, hắn làm ô uế người ở nền văn minh Thiên Hành, hắn nhất định phải chết, nếu ngươi đồng ý giao hắn ra, còn tự mình giết hắn, có lẽ vẫn còn đường sống, nếu không…”

Ánh mắt Nhất Niệm dần trở nên lạnh lùng: “Ông nghĩ nhiều rồi đấy”.

Tả Hộ Pháp nhìn chằm chằm Nhất Niệm: “Vậy ngươi ra tay giết ông ta đi”.

Ông ta đang đánh cược Nhất Niệm không dám giết người trong tộc mình.

Thôi Âm hoảng sợ, mặt đầy khó tin nhìn Tả Hộ Pháp.

Nhất Niệm không ra tay mà ngẩng đầu lên nhìn ấn Chấp Pháp, ấn Chấp Pháp vẫn đang rung lên, rõ ràng là trận chiến trong Chấp Pháp Giới đang rất dữ dội, khó phân thắng bại trong một lúc.

Nhất Niệm nhắm mắt lại, cô ta biết chuyện này không thể khoan nhượng.

Một lúc sau, Nhất Niệm bỗng mở mắt ra, cô ta nhìn mấy người Tả Hộ Pháp ở đằng xa: “Nếu chồng ta vô cớ muốn giết người trong tộc nền văn minh Thiên Hành, dù có chết ta sẽ không đồng ý, mặc dù Nhất Niệm ta thích hắn nhưng sẽ không phải là người không có đầu óc; nhưng nếu người trong tộc muốn vô cớ giết hắn, ta sẽ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra, vì chồng ta không sai, chính các ngươi mới là người sai, Thiên Hành Pháp chó má gì chứ?”

Nói rồi cô ta siết chặt tay trái.

Ầm!

Thôi Âm đó nổ tung.

Thần hồn tiêu tán!

Thấy thế sắc mặt Tịnh An bên dưới không còn màu máu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện