Diệp Quân: “…”

Xung quanh nhanh chóng yên tĩnh trở lại.

Mà lúc này ba người đã xuất hiện trước một đại điện.

Diệp Quân hơi nghi ngờ nhìn toà đại điện phía xa: “Đây là đâu?”

Nhất Niệm cười đáp: “Chỗ làm việc thường ngày của chúng ta”.

Diệp Quân nhất thời hơi tò mò.

Dưới sự hướng dẫn của Nhất Niệm và Tịnh An, Diệp Quân đi vào trong đại điện, vừa tiến vào đại điện, Diệp Quân đã nhìn thấy vô số màn sáng, trong màn sáng này là những vũ trụ tinh hà, chi chít dày đặc.

Diệp Quân tỏ vẻ tò mò.

Nhất Niệm li3m kẹo hồ lô, sau đó nói: “Nơi này là chỗ làm việc của ta, máy thăm dò Thiên Hành của chúng ta đang không ngừng thăm dò vũ trụ, nếu thăm dò được nền văn minh vũ trụ nào thì có thể phóng hoả”.

Diệp Quân nhìn những vũ trụ dày đặc kia, trong lòng thầm thấy hoảng sợ.

Đây cũng đồng nghĩ với việc có vô số vũ trụ đều đang nằm dưới sự theo dõi của nền văn minh Thiên Hành.

Thật sự quá lợi hại.

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân chợt nói: “Nhất Niệm, trong nền văn minh Thiên Hành, chức vụ của muội là gì?”

Tịnh An đột nhiên tiếp lời: “Cô ta là quan chấp hành =, có công việc tiêu diệt vũ trụ, nền văn minh Thiên Hành chúng ta có chín vị quan chấp hành quản lý những chuyện khác nhau”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Thế còn cô? Cô cũng là quan chấp hành sao?”

Tịnh An cười đáp: “Ta không phải quan chấp hành, ta vẫn còn đang học ở học cung Thiên Vân, sau khi tốt nghiệp mới có thể được sắp xếp công việc”.

Nói đến đây, cô ta thoáng dừng lại, sau đó mới nói tiếp: “Nhưng đại khái là sẽ làm quan chấp hành, vì chỉ có quả ưu tú mới có thể trở thành quan chấp hành, mà ta là quả vô cùng ưu tú”.

Diệp Quân: “…”

Nhất Niệm đột nhiên đi tới đài điều khiển bên cạnh, cô ta tìm kiếm một lúc, chẳng mấy chốc, màn sáng trước mặt cô ta chợt xuất hiện một vũ trụ kỳ lạ.

Vũ trụ này bị vô số tia chớp đỏ như máu bao quanh, không thể nhìn thấy tình hình thực tế bên trong.

Diệp Quân đi tới bên cạnh cô ta, tò mò hỏi: “Đây là đâu vậy?”

Nhất Niệm li3m kẹo hồ lô, sau đó đáp: “Ác vũ trụ”.

Nói xong, cô ta ấn vào nút màu đỏ trước mặt.

Trên bầu trời của đại điện có một ngọn lửa Thiên Hành đột nhiên phóng lên cao phá vỡ thời không, sau đó, Diệp Quân đã nhìn thấy lửa Thiên Hành xuất hiện trong màn sáng kia.

Một ngọn lửa Thiên Hành rơi thẳng xuống từ trên bầu trời của Ác vũ trụ!

Oanh!

Toàn bộ thế giới trong Ác vũ trụ lập tức sôi trào, vô số lôi kiếp bắt đầu tan ra.

Diệp Quân: “…”

“Hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện