Bây giờ hắn đang ở trên vùng hoang vu, bầu trời trên đầu là một màu đỏ thẫm, trời đang mưa, không đúng, đó là máu, xung quanh đều là thi thể còn sót lại, mùi máu tanh nồng nặc.

Chiến trường địa ngục!

Diệp Quân lập tức sử dụng huyết mạch phong ma của mình, khi huyết mạch phong ma xuất hiện, huyết khí xung quanh lao đến chỗ hắn như thủy triều.

Đều bị hút vào trong.

Huyết mạch phong ma của hắn là huyết mạch bậc nhất trên thế gian nên nó cực kỳ thích huyết khó tà ác này.

Sau khi vô số khí sức tà ác đi vào cơ thể, Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, cơ thể dần bắt đầu run rẩy, đồng thời cả người biến thành màu đỏ máu, từng khí tức huyết mạch đáng sợ liên tục trào ra từ trong cơ thể.

Khí tức huyết mạch phong ma ngày càng mạnh.

Thật ra Diệp Quân vẫn chưa phát huy được huyết mạch phong ma đến cực hạn, vì hắn khá lý trí.

Ngay lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Xung quanh có rất nhiều ác hồn cực mạnh đang theo dõi ngươi”.

Diệp Quân không nói gì mà cất kiếm Thanh Huyên vào trong Tiểu Tháp.

Tiểu Tháp khó hiểu nói: “Ngươi muốn làm gì?”

Diệp Quân không nói gì, hắn siết chặt hai tay, huyết khí tà ác xung quanh liên tục lao về phía hắn.

Địa ngục!

Nơi này không phải là địa ngục với huyết mạch phong ma của hắn mà là thiên đường.

Hi hi hi hi…

Ngay lúc này xung quanh bỗng vang lên tiếng cười đầy quỷ dị, sau đó một khí tức khát máu nhào đến Diệp Quân.

Huyết khí nơi này là “dinh dưỡng” với Diệp Quân, nhưng huyết khí của Diệp Quân cũng là “dinh dưỡng” của vài ác hồn mạnh.

Ngay lúc mấy ác hồn đó sắp nhào đến trước mặt Diệp Quân, hắn bỗng mở mắt ra, trong mắt là một vùng biển máu.

Diệp Quân bỗng gào lên, không kiềm chế huyết mạch và thần trí của mình nữa.

Ầm!

Thoáng chốc một luồng khí tức huyết mạch đáng sợ trào ra từ trong người hắn, nơi đó lập tức biến thành một vùng biển máu vô tận.

Hoàn toàn điên cuồng.

Lần này hắn muốn điên cuồng một lần trong địa ngục này, cảm nhận được cực hạn của huyết mạch phong ma.

Trong chiến trường địa ngục, sau khi Diệp Quân hoàn toàn tiến vào trạng thái phong ma, sức mạnh huyết mạch phong ma lập tức tuôn ra khỏi người Diệp Quân như thủy triều, toàn bộ chiến trường địa ngục trở thành một chiến trường biển máu.

Ngay lúc này rất nhiều ác hồn đã nhấn chìm Diệp Quân.

Hai bên không nói nhiều lời đã lao vào đánh nhau.

Thế nhưng ác hồn bình thường không có uy hiếp gì với Diệp Quân, chỉ thoáng chốc Diệp Quân đã giết sạch vài vạn ác hồn, hơn nữa còn hút hết chúng vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện