Khi Diệp Quân bước vào Trọng Thiên thứ ba, một đại điện vạn trượng xuất hiện trong tầm mắt hắn, đại điện này đứng sừng sững giữa không trung, mà ngoài đại điện này thì chẳng còn cái gì khác cả.

Có một bậc thềm bằng đá từ dưới đất nối thẳng đến lối chính vào đại điện như thể thang trời.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn tận cuối thang trời, xung quanh đại điện im lìm, chẳng có gì cả.

Diệp Quân thầm nói: “Lý tiền bối, cường giả Trọng Thiên này…”

Lý Toại Phong cười nói: “Cậu phải cẩn thận, lai lịch của người này không nhỏ, hơn nữa bản lĩnh không đoán được đâu…”

Diệp Quân gật đầu, dĩ nhiên hắn không dám xem thường cường giả trong này, cho dù là Thiên Khải hay Lý Toại Phong, thực lực đều rất đáng sợ.

Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn trên bậc thềm đá, một lúc sau hắn bỗng bật cười: “Cứ đánh trước rồi tính”.

Nói rồi hắn lao đến trước, một tia kiếm quang từ dưới đất bay lên chạy thẳng đến đại điện đó.

Ngay lúc Diệp Quân muốn xông lên đại điện đó, một tia sáng bỗng bay ra từ trong điện.

Vèo!

Kiếm quang vỡ nát, Diệp Quân về lại mặt đất, vừa đáp xuống đất, mặt đất dưới chân sụp xuống.

Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, có một chiếc lá lơ lửng ở tận cuối bậc thềm.

Một chiếc lá.

Thấy thế Diệp Quân cảm thấy rất ngạc nhiên, vì vừa rồi hắn đã bị chiếc lá này đánh lùi.

Hơn nữa chiếc lá này còn làm vỡ kiếm ý của hắn.

Phải biết rằng kiếm ý của hắn đã được cải thiện rất nhiều trong trận chiến với Lý Toại Phong, ngay cả Lý Toại Phong cũng không thể dễ gì phá vỡ được kiếm ý của hắn, nhưng vào lúc này kiếm ý của hắn lại bị một chiếc lá nhỏ này nghiền nát.

Vẻ mặt Diệp Quân dần trở nên nghiêm trọng, cường giả trước mặt đã đáng sợ như vậy thì phía sau đó…

Diệp Quân không nghĩ nữa, hắn ngẩng đầu lên nhìn bậc thềm đó, ngay sau đó hắn ngự kiếm bay lên.

Gần như cùng một lúc, chiếc lá đó bỗng từ trên trời rơi xuống.

Diệp Quân tức giận gào lên, hai tay cầm kiếm chém mạnh về phía trước.

Vèo!

Thời không bị xé toạc.

Vụt!

Sau khi kiếm quang nổ tung, Diệp Quân lại từ trên trời rơi thẳng vào trong vực sâu bên dưới.

Nhưng sau đó một tia kiếm quang lao lên trời từ dưới vực sâu, sau đó chém mạnh vào chiếc lá đó.

Soạt!

Trời đất chấn động, nhưng chiếc lá đó vẫn bất động.

Thấy thế Diệp Quân cả kinh, lúc này chiếc lá đó bỗng dao động dữ dội, sức mạnh cực lớn lập tức đánh vào người Diệp Quân dọc theo ý kiếm.

Vù!

Diệp Quân liên tục lùi về sau cả ngàn trượng, vừa dừng lại ngực hắn nứt ra, máu chảy ra.

Lúc này chiếc lá đó bỗng biến mất.

Đồng tử Diệp Quân co lại, chém một nhát kiếm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện