Người đàn ông khẽ nói: “Nhưng điều kiện mà Ác Đạo Minh đưa ra thực sự rất hấp dẫn… hai trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng… Nếu có hai trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng, huynh muội chúng ta không chỉ có thể nâng cao thực lực, mà mẹ cũng sẽ có thể sống tiếp…”

Không lâu trước đó, một lệnh truy bắt của Ác Đạo Minh được gửi đến Đăng Thiên Vực, người nào giết được Diệp Quân sẽ được thưởng hai trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng, kèm theo đó là bức chân dung truy bắt.

Người phụ nữ lắc đầu: “Chúng ta chỉ biết hắn tên là Diệp Quân, nhưng không biết kẻ đứng sau hắn là ai, có thế lực gì, nếu tùy ý ra tay mà không biết chút thông tin gì, cho dù giết hắn e là cũng sẽ gặp nghiệp lớn. Đến lúc đó cho dù lấy được tinh thể Vĩnh Hằng, chỉ sợ cũng không có mạng để tiêu, hơn nữa rất có thể sẽ liên lụy đến gia tộc…”

Người đàn ông im lặng không nói.

Người phụ nữ lại nói: “Ác Đạo Minh gửi lệnh truy bắt Ác Đạo đến đây chắc không phải muốn người khác đi giết hắn”.

Người đàn ông quay đầu nhìn cô ta: “Là sao?”

Người phụ nữ phân tích: “Những người có thể đến Đăng Thiên Vực không phải ai cũng là những người tầm thường, đằng sau họ chắc chắn phải có thế lực mạnh. Ác Đạo Minh gửi lệnh truy bắt đến đây, rất nhiều người sẽ bị lay động, họ sẽ đi khiêu khích Diệp công tử này, nếu bị Diệp công tử đánh trả thì Diệp công tử sẽ nhiễm một đạo nhân quả… Nếu muội đoán không lầm, họ muốn Diệp công tử trở thành kẻ thù cả Chư Thiên Vạn Giới, sau đó họ sẽ hợp sức với Chư Thiên Vạn Giới để đối phó với Diệp công tử, hơn nữa ác nghiệp ở đây càng nhiều, đến lúc đó sẽ bị Đại Đạo áp chế càng mạnh…”

Người đàn ông híp mắt: “Ác Đạo Minh muốn hợp lực với Chư Thiên Vạn Giới đối phó với Diệp công tử”.

Người phụ nữ gật đầu: “Có khả năng đằng sau Diệp công tử có một thế lực cực mạnh, ngay cả Ác Đạo Minh cũng phải kiêng dè”.

Người đàn ông đang định nói thì lúc này thời không trước mặt rung chuyển, sau đó người đàn ông biến sắc.

Người phụ nữ hỏi: “Sao thế?”

Người đàn ông trầm giọng nói: “Tiền thưởng cho việc truy bắt Diệp công tử trên lệnh truy nã đã thay đổi từ hai trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng thành năm trăm viên rồi… hơn nữa còn là tinh thể Vĩnh Hằng cực phẩm”.

Người phụ nữ nhíu chặt mày: “Ác Đạo Minh đang bày bố bàn cờ”.

Người đàn ông nói: “Chúng ta rút ư?”

Người phụ nữ lắc đầu: “Không rút”.

Người phụ nữ lấy làm lạ.

Người phụ nữ trầm giọng nói: “Tất nhiên chúng ta không thể bước vào ván cờ này nhưng chúng ta có thể tạo nên thiện duyên, sau đó rút lui toàn bộ”.

Người đàn ông ngờ vực: “Làm thế nào?”

Người phụ nữ nói: “Đi thôi, đi thông báo cho Diệp công tử đó nói Ác Đạo Minh muốn giết hắn, như thế chúng ta có thể cho hắn nợ một ơn tình, sau đó rút lui”.

Nói rồi cô ta dẫn người đàn ông lao lên trời.

Sau khi đi vào cánh cửa đầu tiên, thoáng chốc Diệp Quân đã đến một vùng đất không biết tên.

Đây là một vùng hoang vu, mênh mông vô tận.

Diệp Quân đứng trên đồng hoang, vẻ mặt rất phòng bị.

“Ầm!”

Ngay lúc này mặt đất phía xa bỗng bắt đầu rung lắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện