Cô gái hạ giọng: “Cái chết của Thập điện chủ và những người kia rất kỳ lạ. Chiến trường đã bị người nào đó xóa sổ bằng biện pháp đặc thù, chúng ta có đi ngược thời gian cũng không tra ra được gì”.

Thiếu niên thì thầm: “Đại Chu đang cố tình giấu diếm”.

Cô gái gật đầu: “Phải”.

Thiếu niên nhắm mắt lại: “Đơn giản là có hai nguyên nhân. Một, họ không muốn con át chủ bài bị lộ tẩy, muốn tập trung đánh một đòn chí mạng. Hai, muốn Ác Đạo Minh chúng ta đánh giá sai sức mạnh của người đứng sau Diệp Quân, cố tình khiến chúng ta tiếp tục nhằm vào hắn”.

Hắn ta mở mắt, nói với cô gái: “Ngươi nghĩ là cái nào hả Trăn Tuyết?”

Cô gái trầm ngâm hồi lâu: “Khó mà nói”.

Thiếu niên: “Trong lòng ngươi chọn cái thứ hai, nhưng lại không chịu thừa nhận”.

Trăn Tuyết gật đầu.

Thiếu niên bỗng đổi chủ đề: “Ta từng gặp Thập điện chủ”.

Trăn Tuyết ngẩng lên, nghe hắn ta tiếp tục: “Sức mạnh của ông ta nếu đem so với toàn vũ trụ thì đương nhiên chẳng đâu vào đâu, nhưng trong vũ trụ này thì chắc chắn thuộc hạng đầu. Cho dù mười cường giả cảnh giới Khai Đạo hợp sức cũng chưa chắc giết được. Nhưng lại có người có thể xóa sổ, hoàn toàn không có cơ hội chạy trốn, chứng tỏ đối phương mạnh hơn ông ta rất nhiều”.

Ngón tay trái hắn ta lại gõ nhẹ lên chuôi đao: “Người tên Chân Thần kia có thể có khả năng này, nhưng cô ta đang trấn áp Vũ Trụ Kiếp, không thể đến đây. Nói cách khác, chúng ta đã đánh giá sai về sức mạnh của vũ trụ Quan Huyên, không, phải là sức mạnh của người chống lưng cho Diệp Quân mới đúng”.

Trăn Tuyết đồng tình: “Ừm”.

Thiếu niên lại nói: “Đến Đại Chu”.

Trăn Tuyết ngạc nhiên, e ngại nói: “Người của chúng ta vẫn đang điều tra chống lưng của Diệp Quân, điện chủ có thể đợi thêm không?”

Thiếu niên chỉ nói: “Chúng ta không còn đường lui”.

Trăn Tuyết im lặng.

Thập điện bị tiêu diệt là việc vô cùng nghiêm trọng.

Nó còn lan truyền khắp vũ trụ, nếu Ác Đạo Minh còn tiếp tục án binh bất động thì sẽ bị các thế lực khác xem là gì?

Bao nhiêu uy tín đều đổ xuống sông cả!

Vì vậy họ mới phái ra điện chủ và các cường giả cao cấp của Cửu điện để chứng minh bọn họ xem trọng việc này như thế nào.

Trăn Tuyết chần chừ một hồi rồi nói: “Tất cả lui ra đi”.

Các cường giả áo đen không nhúc nhích, đồng loạt nhìn thiếu niên áo đen.

Hắn ta phất tay.

Bọn họ mới lặng lẽ biến mất.

Trăn Tuyết nói: “Thiếu chủ, Đại Chu cố tình giấu đi tin tức là để chúng ta đánh giá sai người đứng sau Diệp Quân, dụ chúng ta tiếp tục nhằm vào hắn. Vì sao chúng dám làm vậy? Bởi vì chúng tin rằng người kia mạnh hơn Ác Đạo Minh…”

Cô ta dừng lại ở đây, ngước lên nhìn thiếu niên.

Hắn ta gật đầu: “Ta biết nỗi lo của ngươi. Ta tuy mạnh hơn Thập điện chủ nhưng cũng không hơn bao nhiêu, nếu đối phương có thể giết ông ta thì cũng có thể giết ta”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện