Diệp Thanh Thanh cầm kiếm đứng thẳng, vẻ mặt vẫn lạnh băng như trước, kiểu người lạ chớ tới gần, tà áo không có gió cũng tự tung bay, trường kiếm trong tay phát ra tiếng kêu khe khẽ.

Đối diện với bà ấy là Cơ Tiểu Kiếm và Thương Võ.

Một đấu hai!

Vẻ mặt Cơ Tiểu Kiếm và Thương Võ đều khá nặng nề, bởi vì vừa nãy hai bên giao đấu mấy chục hiệp nhưng họ vẫn không thể làm gì được nữ kiếm tu váy đen trước mặt này.

Hơi khác thường.

Ngoài Đăng Thiên Vực, hai người họ ở trong cảnh giới Độc Khai Nhất Đạo này chắc chắn rất hiếm có đối thủ, dù sao họ thường xuyên đánh trận chiến Đăng Thiên, thi thoảng cũng sẽ lượn qua lượn lại giữa sự sống và cái chết, vì thế dù là thực lực hay đạo hạnh, chắc chắn không phải những cảnh giới Độc Khai Nhất Đạo ngoài kia có thể so sánh được.

Những người đánh được trận Đăng Thiên đều không phải người tầm thường.

Thế nhưng thực lực của nữ kiếm tu váy đen trước mắt này lại khiến họ bị sốc.

Quan trọng nhất là người trước mắt này chưa đánh trận Đăng Thiên bao giờ, bởi vì nếu từng đánh thì với thực lực của bà không thể nào không có tiếng tăm.

Thương Võ lên tiếng: “Người này vẫn chưa đánh hết toàn lực”.

Cơ Tiểu Kiếm vẫn im lặng không nói.

Hai người họ đã cố gắng hết sức, nhưng vẫn chưa thể khiến nữ kiếm tu này dốc hết toàn lực.

Hàm lượng vàng của Độc Khai Nhất Đạo bên ngoài bây giờ đều cao vậy à?

Đúng lúc này, Thương Võ đột nhiên tiến lên một bước: “Để ta xem bà mạnh đến cỡ nào”.

Nói xong ông ta nắm tay phải lại, tung một quyền về phía Diệp Thanh Thanh.

Ầm!

Một quyền ấn vạn trượng phóng thẳng về phía Diệp Thanh Thanh, quyền mang mạnh tới mức khiến cả một vùng thiên vực không biết tên phải vỡ vụn.

Thể tu thuần khiết!

Mỗi quyền mỗi thức đều ẩn chứa Đại Đạo.

Đạo của riêng ông ta!

Đối mặt với một quyền đáng sợ này của Thương Võ, vẻ mặt Diệp Thanh Thanh bình tĩnh như nước, bà giơ tay chém ra một kiếm.

Rầm!

Bà chém một kiếm xuống, quyền ấn kia lập tức bị chém dừng lại tại chỗ rồi nứt ra thành mạng nhện.

Nhưng vào lúc này, Thương Võ chợt lao tới trước mặt Diệp Thanh Thanh như một tia sét, tung một quyền về phía bà.

Diệp Thanh Thanh giơ tay chém thêm một kiếm nữa.

Chỉ đơn giản như vậy, không có gì lòe loẹt khoe mẽ.

Rầm!

Nhát kiếm này vừa hạ xuống, một quyền mang nổ tung, Thương Võ trong nháy mắt bị đẩy lùi ra xa vạn trượng. Vừa dừng lại, cơ thể ông ta chợt trở nên hư ảo, thoáng chốc một tàn ảnh xẹt qua, tiếp đến, một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa phóng thẳng đến chỗ Diệp Thanh Thanh.

Trong mắt Diệp Thanh Thanh lướt qua vẻ khinh thường, bà xoay cổ tay rồi chém xuống một nhát kiếm.

Ầm ầm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện