Chương 3490

Mà chỉ di chuyển chưa được nửa khắc, hắn đã không chịu được nữa, chỉ đành chạy ra ngoài.

Diệp Quân nằm trong hư không, cảm thấy cả người đau đớn như sắp tê dại, hắn không khỏi lắc đầu cười khẽ.

Không thể không nói cơ thể này của hắn thật sự quá yếu.

Trước kia hắn chưa từng sử dụng kiếm Thanh Huyên di chuyển xa như vậy bao giờ, hai lần nữa suýt thì khiến hắn toi đời.

Diệp Quân lấy một Tổ Nguyên ra ăn vào, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại, mượn tâm sinh mệnh và cây thần tự nhiên để chữa thương.

Trong lúc chữa thương, Diệp Quân chợt nói: “Sậu Nguyên, nói cho ta nghe sơ qua về Vũ Trụ Kiếp và tổ chức bí ẩn kia đi”.

Sậu Nguyên là tên của Huyết Thi cao to kia.

Sậu Nguyên trầm giọng nói: “Vũ Trụ Kiếp là kiếp nạn mà tất cả vũ trụ đều phải trải qua, kiếp nạn này không thể nào tránh thoát, hơn nữa còn nằm trong quy luật Đại Đạo. Dù không thể tránh thoát nhưng vẫn có nền văn minh vũ trụ có cách tự vệ, ví dụ như nền văn minh Thuật Giả của chúng ta, trước đây chúng ta cũng từng trải qua Vũ Trụ Kiếp, nhưng lúc đó chúng ta đã đưa toàn bộ tinh anh của nền văn minh rời khỏi vũ tụ kia, tìm một vùng đất mới để sinh sống”.

Diệp Quân nhíu mày: “Đưa tinh anh của nền văn minh đi?”

Sậu Nguyên nói: “Phải, vì hoàn toàn không thể đưa sinh linh của toàn bộ vũ trụ đi, đó là chuyện hoàn toàn không thể làm được. Vì thế chỉ có thể đưa tinh anh của nền văn minh đi, mà chỉ cần những tinh anh nòng cốt còn sống, thì dù ở nơi nào, một nền văn minh vẫn có thể nhanh chóng phát triển”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Vậy những người còn lại…”

Sậu Nguyên đáp: “Cũng đành chịu thôi, đối với người bên trên, dù có đưa những người đó đi cũng chẳng có tác dụng gì, nói khó nghe là mang những người vô dụng đi chỉ lãng phí linh khí. Bình thường còn đỡ, không ai quan tâm đến ngươi, nhưng một khi gặp phải hoạ lớn, ngươi là người ở cấp thấp nhất, bọn họ hoàn toàn không thèm quan tâm, chết bao nhiêu người cũng chỉ là một con số với bọn họ mà thôi”.

Diệp Quân gật nhẹ đầu: “Hiểu rồi”.

Thật ra đây là hành động rất thực tế.

Giống như đao tu trước kia, vào thời khắc nguy hiểm, ông ta cũng bảo hắn cứu những thiên tài yêu nghiệt nhất của nền văn minh.

Vì những thiên tài và yêu nghiệt này còn sống, nền văn minh mới còn có hy vọng.

Sậu Nguyên nói tiếp: “Thật ra những nền văn minh chúng ta từng gặp đều chọn ra sức đào tạo những thiên tài và yêu nghiệt cao cấp, vì bọn họ là tương lai của toàn bộ nền văn minh, còn nếu gặp nguy hiểm cũng sẽ nghĩ đường lui cho bọn họ trước, để nền văn minh được tiếp nối, lúc trước chúng ta cũng vì lý do đó nên cuối cùng mới có thể sống sót”.

Diệp Quân cười nói: “Nói thế, ta với nền văn minh Thuật Giả các ông…”

Sậu Nguyên vội nói: “Chuyện này không thể trách Diệp công tử được, là nền văn minh Thuật Giả của chúng ta tự chuốc lấy”.

Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Giới thiệu cho ta về tổ chức bí ẩn kia đi”.

Sậu Nguyên nói: “Ta cũng không hiểu quá nhiều về tổ chức bí ẩn thu nhận Ác Đạo này. Ta chỉ biết tổ chức này rất bí ẩn, bọn họ kêu gọi Ác Đạo ở mọi vũ trụ, Ác Đạo càng mạnh bọn họ sẽ càng thích, hơn nữa Ác Đạo cũng rất sẵn lòng gia nhập vào bọn họ”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Chắc chắn mỗi Ác Đạo đều có thực lực huỷ diệt đất trời, bọn họ liên tục kêu gọi Ác Đạo, thì thực lực của bọn họ…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện