Chương 3474

Đại Kình khẽ gật đầu: “Đúng thế”.

Như Đại Tôn nói đấy, nếu Diệp Quân là người nền văn minh Thiên Hành thật thì không thể đến đây lãng phí thời gian với họ.

Một ngọn lửa Thiên Hành được phóng ra thì toàn bộ đều tan hoang.

Đại Tôn nhìn Diệp Quân: “Con ngược lại có chút hy vọng hắn là người nền văn minh Thiên Hành”.

Nếu thật sự là người nền văn minh Thiên Hành thì chỗ dựa lần này của nền văn minh Quân Lâm quá lớn rồi.

Ở một bên khác, lúc này người thần bí cũng nhận ra sự bất ổn, nếu Diệp Quân là người nền văn minh Thiên Hành thật thì sẽ không lãng phí thời gian với chúng, chắc chắn sẽ phóng hỏa ngay tức khắc.

Lẽ nào là giả?

Nghĩ đến đây, sắc mặt người thần bí trở nên cực kỳ khó coi.

Mẹ kiếp!

Vừa rồi ông ta còn quỳ xuống nữa chứ.

Huyết Thi cao lớn đó nhìn Diệp Quân: “Xem ra ngươi không phải là người của nền văn minh Thiên Hành”.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta là người của nền văn minh Thiên Hành”.

Nhất Niệm nhìn Diệp Quân, mỉm cười nói: “Ta có thể làm chứng, huynh ấy đúng là người nền văn minh Thiên Hành”.

Diệp Quân quay sang nhìn Nhất Niệm, bật cười.

Nhất Niệm cũng cong môi cười.

Mọi người: “…”

Huyết Thi cao lớn khẽ lắc đầu: “Tuy rằng ta không biết tại sao ngươi lại có lửa Thiên Hành nhưng ta có thể khẳng định ngươi không phải là người của nền văn minh Thiên Hành. Nền văn minh Thiên Hành là nền văn minh vũ trụ cấp năm, cho dù nền văn minh Thuật Giả ở thời kỳ đỉnh cao cũng không thể tra được dấu vết của chúng, mà cách duy nhất để chúng xuất hiện chỉ có lửa Thiên Hành. Tất nhiên quan trọng nhất là ngươi quá yếu, ta không tin người của nền văn minh Thiên Hành sẽ yếu như vậy”, Diệp Quân cười nói: “Vậy ngươi nói xem ta tại sao lại có có lửa Thiên Hành?”

Huyết Thi cao lớn im lặng không nói.

Đây cũng là điều mà nó không nghĩ ra.

Tại sao kiếm tu thiếu niên này lại có lửa Thiên Hành?

Người thần bí bỗng nói: “Có khả năng là nhặt được không?”

Nghe người thần bí nói, Diệp Quân nhíu mày, mẹ kiếp, ông có não không vậy?

Người thần bí nhìn Diệp Quân: “Các ngươi có nhận thấy lửa Thiên Hành đó không có bất kỳ dao động năng lượng nào, hoàn toàn khác với lửa Thiên Hành mà chúng ta thấy lúc đầu, nói cách khác lửa Thiên Hành này có khả năng là ngọn lửa mà nền văn minh Thiên Hành vứt đi sau khi dùng xong, sau đó hắn nhặt được”.

Diệp Quân: “…”

Nhất Niệm nhìn người thần bí đó, chớp mắt, hơi ngây người.

Lúc này người thần bí đó lại nói: “Chắc là thế, lửa Thiên Hành đó không có chút dao động năng lượng nào, tuyệt đối đã không còn tác dụng”.

Nói đến đây ông ta nhìn Diệp Quân, mặt mày dữ tợn: “Ngươi thế mà lại lấy một ngọn lửa Thiên Hành hết tác dụng để hù dọa ra oai, ngươi đúng là đáng chết”.

Nói rồi ông ta bỗng chỉ về phía Diệp Quân, sau đó thời không trước mặt Diệp Quân bỗng nứt toác, một tia chớp bay ra từ trước mặt hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện