Chương 3464

Nhất Niệm cười nói: “Họ không cần huynh”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Nhất Niệm khẽ nói: “Huynh không mạnh lắm”.

Diệp Quân im lặng, muội nói thẳng ta yếu là được mà.

Nhất Niệm bỗng nói: “Nhưng cô cô của huynh chắc chắn là được. Bảo bà ấy đi với ta đi, còn cả đại bá của huynh nữa”.

Diệp Quân: “…”

Tiểu Tháp: “…”

Bảo cô cô và đại bá đi làm công hả?

Diệp Quân lắc đầu khẽ cười, hắn xoa đầu Nhất Niệm, không nói gì.

Không lâu sau, Nhất Niệm đã đi vào giấc mộng.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn vì sao đầy trời, trong tinh không đôi khi sẽ có sao băng lướt qua.

Diệp Quân cười nói: “Vị tiền bối dời cả tinh không đến nơi này chắc là một người cực kỳ chân chất”.

Dứt lời, hắn cũng nhắm mắt lại.

Một đêm trôi qua.

Di tích nền văn minh Thuật Giả.

Lúc này, nơi này đã có sự thay đổi kinh thiên động địa, trong tinh không, người thần bí mặc thần bào, tay cầm thần trượng, cách trước mặt là cả ngàn trượng có một tế đàn lơ lửng giữa trời, một tấm bia đá được đặt trên tế đàn, trên tấm bia đá đó khắc những thiên phù kỳ lạ, trên đỉnh tấm bia đá có treo một ký tự cổ bí ẩn.

Người thần bí nhìn chằm chằm ký tự cổ đó, ánh mắt đầy vẻ cuồng nhiệt.

Năm đó sở dĩ nền văn minh Thuật Giả có thể cường thịnh đều nhờ cổ tự này, chỉ cần có thể làm cho cổ tự này có thể thức tỉnh, tái sinh lại Tiên Đạo Thụ thì nền văn minh Thuật Giả có thể khôi phục đến thời điểm đỉnh cao trong thời gian ngắn nhất.

Khôi phục lại vinh quang của nền văn minh Thuật Giả.

Vừa nghĩ đến điều này, người thần bí cảm thấy phấn khích và mừng rỡ, vì lúc đó người thần bí sẽ là Thủy tổ nền văn minh mới của nền văn minh Thuật Giả.

Không chỉ thế, người thần bí cũng có thể nhờ vào điều này mà mở ra một đạo lần nữa, trở thành Độc Khai Nhất Đạo về mặt ý nghĩa thật sự.

Đây mới là mục đích thật sự của người thần bí.

Thật ra dựa vào Tiên Đạo Thụ và truyền thừa Đại Đạo, họ đều từng đạt đến cảnh giới Khai Đạo, nhưng sau khi đạt đến cảnh giới này họ mới nhận ra có một sự khác biệt rất lớn giữa cảnh giới Khai Đạo đi lên bằng ngoại vật và bằng thực lực.

Khai Đạo đi lên bằng ngoại vật chỉ có hình mà không có thực, không thể sáng lập ra một Đại Đạo hoàn toàn mới, truyền đạo cho thế gian.

Thật ra cảnh giới Khai Đạo này hơi phí sức.

Vì sau khi Khai Đạo, muốn nâng cao lần nữa chỉ có duy nhất truyền đạo cho thế gian để người đời sau tôn đạo tu hành, như thế người Khai Đạo có thể có được sức mạnh dồi dào.

Lần này người thần bí muốn dựa vào sự huy hoàng của nền văn minh Thuật Giả, tự mình Độc Khai Nhất Đạo.

Độc Khai Nhất Đạo thật sự.

Vừa nghĩ đến đây, người thần bí đã sục sôi máu huyết, kích động không thôi.

Ngay lúc này một bóng người xuất hiện phía sau người thần bí, ông ta hơi cúi người xuống, sau đó nói: “Thuật chủ, đã chuẩn bị xong rồi”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện