Chương 3419

Thế nhưng Tín Du nghĩ vẻ bình tĩnh này quá bất thường.

Tín Du vốn định nói gì đó nhưng lời vừa đến môi, cuối cùng vẫn không thốt thành lời.

Tộc Tu La và Huyền tộc đối xử với người ta thế nào?

Lúc này nếu mình muốn cầu xin Diệp công tử trượng nghĩa cứu giúp, vậy thì có vẻ quá thánh mẫu rồi.

Tín Du nhìn Tu La Tịnh sắc mặt tái xanh và đám người Huyền tộc đang tức giận, thầm thở dài, mọi chuyện đều do họ tự chuốc lấy.

Tu La Tịnh bỗng xoay người tức giận nhìn Diệp Quân, hai mắt như sắp phun ra lửa: “Kiếm này của ngươi có vấn đề”.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Vấn đề gì chứ?”

“Ngươi!”

Tu La Tịnh nhìn Diệp Quân chằm chằm, sát khí đó cứ như thực thể.

Diệp Quân khẽ cười: “Tịnh tộc trưởng, ông cũng hay thật, một câu kiếm có vấn đề là có thể đẩy hết mọi tội lỗi lên đầu ta, nếu ông không muốn cứu người thật thì cứ nói thẳng, cần gì phải làm như thế?”

Tu La Tịnh bỗng biến mất khỏi đó.

Sức mạnh khủng khiếp lao đến chỗ Diệp Quân.

“Hỗn xược!”

Ngay lúc này một giọng nói tức giận bỗng vang lên từ đằng xa, sau đó Thái A Thiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, ông ta giơ tay lên tung cú đấm.

Ầm!

Hai sức mạnh cực lớn vừa tiếp xúc với nhau, làn sóng xung kích đáng sợ nổ tung, vài người có thực lực khá yếu bị chấn động văng ra xa.

Sau khi dừng lại, Tu La Tịnh ngẩng đầu lên nhìn Thái A Thiên trước mặt Diệp Quân, ánh mắt u ám: “Lẽ nào ông muốn cấu kết với người ngoài?”

Thái A Thiên khẽ cười: “Tịnh tộc trưởng, ông đừng đổ oan cho ta, mọi người ở đây đều có mắt đấy”.

Tu La Tịnh nhìn xung quanh, lúc này có rất nhiều người nhìn lão ta, ánh mắt đều hơi kỳ lạ.

Ngay cả vài người tộc Tu La cũng như thế.

Mọi người đều nghĩ Tu La Tịnh không muốn cứu người, bao gồm cả người tộc Tu La.

Lúc này, Diệp Quân nhìn Huyết Thi ở đằng xa, lúc này Huyết Thi đã bị một đám cường giả nền văn minh Tu La ngăn lại nhưng thực lực của Huyết Thi quá mạnh, cường giả nền văn minh Tu La xung quanh đều bị trấn áp hoàn toàn.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Tịnh tộc trưởng, ông còn không cứu người nữa thì Huyền Sắc tộc trưởng không cứu được thật đấy”.

Tu La Tịnh nhìn chằm chằm kiếm Thanh Huyên trong tay, vừa tức giận vừa ngờ vực. Trước đó thanh kiếm này không có vấn đề gì, nhưng tại sao bây giờ dường như trở thành một thanh kiếm bình thường?

Chắc chắn là do Diệp Quân giở trò.

Nghĩ đến đây, Tu La Tịnh nhìn Diệp Quân ở đằng xa, đang định lên tiếng thì Huyền Lập ở cách đó không xa bỗng nói: “Tịnh tộc trưởng, ta biết trước đó hai gia tộc chúng ta có chút bất hòa vì tranh đoạt thần vật, nhưng lúc đó chẳng phải Huyền tộc ta cũng đã trao thần kiếm cho tộc Tu La rồi đấy sao? Nếu ông vẫn chưa hả giận, ta thay mặt Huyền tộc xin lỗi ông, mong ông rộng lượng đừng chấp tiểu nhân, xin hãy giúp một tay, Huyền tộc ta rất biết ơn”.

Dứt lời, ông ta cúi người thật thấp với Tu La Tịnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện