Chương 3395

Kiếm quyển Tinh Hà!

Diệp Quân kẹp hai ngón tay lại chỉ về phía trước, ngay lập tức, vô số kiếm khí Tinh Hà từ tinh không bắn ra như mưa xối xả.

Kiếm khí Tinh Hà dưới sự hỗ trợ của kiếm ý vô địch và hai dòng sức mạnh huyết mạch, uy lực lập tức tăng lên tới độ cao chưa bao giờ có.

Mỗi luồng kiếm khí đều chứa đựng sức mạnh hủy diệt vũ trụ tinh hà!

Mà khi Diệp Quân sử dụng kiếm quyển Tinh Hà cũng gần như đánh liều một phen.

Bởi vì kiếm quyển Tinh Hà tiêu hao quá nhiều sức mạnh nên trong thời ngắn hắn sẽ không thể có sức chiến đấu nữa.

Nhìn thấy kiếm khí Tinh Hà chém ra vô cùng tận, sắc mặt ba người phía ông lão áo vàng thay đổi, bọn họ không dám lơ là, vội vàng thôi thúc thần tượng của mình phóng ra sức mạnh đáng sợ tấn công những kiếm khí kia.

Chẳng mấy chốc đã có những tiếng nổ đáng sợ vang lên trong toàn tinh vực vũ trụ.

Giờ khắc này, tinh vực vũ trụ đều đã hủy diệt!

Mà vô số cường giả ẩn trong bóng tối đều đang điên cuồng rút lui, tránh xa tinh hà vũ trụ này.

Ở khu vực trung tâm, vô số kiếm quang và sức mạnh thần tượng đều đang điên cuồng lan rộng.

Cứ như vậy, không biết kéo dài bao lâu khu vực này mới từ từ bình yên trở lại, lúc này ba thần tượng đã bị vỡ nát.

Sắc mặt ba người phía ông lão áo vàng bản thể tái nhợt, cơ thể suy yếu cùng cực.

Đối diện với bọn họ, Diệp Quân cầm trường kiếm đứng thẳng, sắc mặt hắn cũng tái nhợt như tờ giấy, trông vô cùng yếu ớt, trong mắt hắn hiện lên biển máu, toàn thân toát khí từng luồng sức mạnh huyết mạch và chiến ý cường đại.

Ai thua rồi?

Người ở trong bóng tối hơi nghi hoặc.

Nơi xa, ông lão áo vàng lau vết máu ở khóe miệng, sau đó nhìn Diệp Quân phía xa: “Hắn đã thế suy sức yếu thế rồi”.

Người phụ nữ xinh đẹp và người đàn ông vạm vỡ chỉ nhìn Diệp Quân, nhưng không ra tay.

Bởi vì trong trận chiến cuối cùng vừa rồi, bọn họ đều bị thương nặng, lúc này bọn họ không còn dám ra tay liều lĩnh nữa, lỡ như thanh niên này vẫn còn con át chủ bài gì nữa thì sao?

Thấy người phụ nữ xinh đẹp và người đàn ông vạm vỡ đều không ra tay, ông lão áo vàng nhíu mày bảo: “Tốc độ khôi phục của hắn rất nhanh, không thể cho hắn thời gian, chúng ta cùng ra tay đi”.

Người phụ nữ xinh đẹp và người đàn ông vạm vỡ khẽ gật đầu, tỏ ý đồng ý.

Ba người đồng thời biến mất, lại lao về phía Diệp Quân một lần nữa.

Xa xa, Diệp Quân nhìn thấy ba người lao tới, vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh, chỉ thầm nói trong lòng: “Thiên…”

Lời còn chưa dứt, đột nhiên hơn chục luồng khí đáng sợ xuất hiện xung quanh, ngay sau đó mất tàn ảnh lao thẳng tới trước mặt ba người ông lão áo vàng.

Đùng đoàng đoàng…

Trong giây lát, ba người phía ông lão áo vàng đều bị đánh bay.

Sự thay đổi đột ngột khiến tất cả mọi người có mặt đều sững sờ.

Diệp Quân nhìn ông lão trước mặt, khi thấy ông ta, hắn giật mình, bởi ông lão này chính là Thái A Nan của tộc Thái A.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Tiền bối?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện