Chương 3372

Dứt lời, hắn hóa thành một đạo kiếm quang, giết về phía ông lão áo trường bào.

Lúc này hắn càng đánh càng hăng.

Lâu lắm rồi hắn mới gặp một đối thủ đẳng cấp như vậy.

Rất phù hợp cho việc luyện tập.

Nhìn thấy Diệp Quân đuổi tới, trong mắt ông lão áo trường bào hiện lên vẻ hung ác, cơ thể rung chuyển, hóa thành một luồng sáng đen lao về phía Diệp Quân.

Bùm!

Khoảng không một lần nữa vỡ tan tành, vô số kiếm quang và luồng sáng đen chấn động xung quanh như sóng xung kích.

Chẳng mấy chốc, hư không xuất hiện vô số kiếm quang và luồng ánh sáng đen. Sức mạnh đáng sợ va chạm vô cùng khủng khiếp!

Cứ như vậy khoảng nửa canh giờ, đột nhiên, khoảng không phía trên đầu Diệp Quân và ông lão áo trường bào đột nhiên tách lìa, sau đó, mấy luồng khí tức đáng sợ lao ra, xông về phía Diệp Quân.

Bùm bùm bùm!

Trên chiến trường, Diệp Quân bỗng lùi ra ngoài mấy vạn trượng mới dừng lại.

Nhưng lúc này, cơ thể của hắn đã bị nứt toác, máu từ khóe miệng chậm rãi tràn ra.

Đối diện với Diệp Quân, ngoại trừ ông lão mặc áo choàng, còn có ba cường giả mười phần thần tính đỉnh cao.

Tổng cộng có bốn cường giả mười phần thần tính đỉnh cao.

Diệp Quân lau vết máu nơi khóe miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn ông lão áo trường bào phía xa, ông ta trừng mắt liếc xéo Diệp Quân: “Giết!”

Diệp Quân hơi híp mắt lại, kiếm Thanh Huyên trong cơ thể khẽ rung lên, chuẩn bị ra tay.

“Dừng tay!”

Đúng lúc này, một tiếng hét giận dữ đột nhiên vang lên, sau đó, một luồng sáng trắng xuyên thủng hư không, xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân.

Người đến là học sĩ tối thượng, nhìn thấy học sĩ tối thượng, đám cường giả Huyền tộc lập tức dừng lại, bọn họ trố mắt nhìn nhau, sau đó nhìn về phía ông lão áo trường bào.

Khoảnh khắc nhìn thấy học sĩ tối thượng, sắc mặt của ông lão trở nên u ám.

Học sĩ tối thượng lạnh lùng nhìn chằm chằm ông ta: “Huyền Ninh, ông đang làm gì vậy?”

Huyền Ninh siết chặt tay, sau đó nói: “Học sĩ tối thượng, người này đã giết thế tử Huyền Minh của Huyền tộc ta, ta muốn dẫn hắn về Huyền tộc”.

“Hỗn láo!”

Học sĩ tối thượng đột nhiên tức giận hét lớn: “Ta đã biết tất cả mọi chuyện, là Huyền tộc của ông đã cưỡng ép đưa Diệp công tử đến đây để giết hắn. Mà thực lực của thế tử Huyền tộc không đủ mạnh, nên đã bị giết ngược lại, hoàn toàn là tự làm tự chịu”.

Sắc mặt Huyền Ninh hơi khó coi.

Học sĩ tối thượng lạnh lùng nhìn chằm chằm Huyền Ninh: “Chẳng lẽ Huyền tộc các người không biết hắn là khách do ta mời tới sao?”

Huyền Ninh đang muốn lên tiếng, học sĩ tối thượng lại nói: “Sao hả? Huyền tộc các người không coi ta ra gì à?”

Sắc mặt Huyền Ninh cực kỳ khó coi, ông ta muốn nói ra mấy lời cứng rắn, nhưng lại không dám.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện