Chương 3315

Đại Tôn bật cười, sau đó nhìn người đàn ông mang đao: “Vậy ngươi sang đó lần nữa đi. Ờ, phải khiêm tốn một chút, đừng kiêu ngạo như lúc nãy”.

Sắc mặt người đàn ông mang đao cực kỳ khó coi.

Lúc này gã ta còn chẳng có cơ hội chạy trốn vì gã ta đã cảm nhận được thần thức của vài cường giả phía sau Đại Tôn bao vây chặt lấy mình, nếu gã ta bỏ chạy, đối phương chắc chắn sẽ ra tay.

Nhưng nếu lại sang đó, nhỡ bức tượng đó lại đánh thì gã ta cũng không thể chịu đòn nổi nữa.

Nghĩ đến đây, người đàn ông mang đao cực kỳ căm hận Diệp Quân, ước gì có thể phanh thây hắn ngay tại đây.

Lúc này Đại Tôn bỗng cười nhạo: “Sao thế, còn muốn để ta mời ngươi à?”

Người đàn ông mang đao nhìn Đại Tôn: “Ta và ngươi không thù không oán, sao ngươi lại cứ nhắm vào ta thế?”

Đại Tôn bình tĩnh nói: “Vì ở đây chỉ có ngươi là người yếu nhất”.

Sắc mặt người đàn ông mang đao cực kỳ khó coi, gã ta tức giận chỉ vào Diệp Quân: “Chúng còn yếu hơn ta, hơn nữa chỉ là nền văn minh cấp thấp”.

Đại Tôn lạnh nhạt nhìn người đàn ông mang đao: “Hắn nói hắn là nền văn minh vũ trụ cấp một thì ngươi tin à?”

Người đàn ông mang đao sửng sốt.

Đại Tôn lắc đầu: “Nếu hắn đúng là nền văn minh cấp một thì không thể nào đến đây, cũng không dám đến đây. Đồ ngu ngốc, ngươi không nhìn ra người ta đang giả ngốc à?”

Giả vờ yếu!

Người đàn ông mang đao ngạc nhiên, gã ta quay đầu nhìn Diệp Quân trông có vẻ thành thật ở phía sau, tên này đang giả vờ sao?

Cũng đúng.

Nghĩ lại, nếu chỉ là nền văn minh cấp một thật thì sao đối phương có thể dám đến đây?

Nếu chỉ là cảnh giới Thần Đạo thật, sao đối phương có thể ung dung bình tĩnh như vậy khi ở cùng với mình chứ?

Nghĩ đến đây, sắc mặt người đàn ông mang đao càng khó coi.

Đại Tôn ở đằng xa nhìn Diệp Quân cười nói: “Huynh đệ, ta nói đúng không?”

Diệp Quân mỉm cười: “Huynh đệ, trước đó ngươi bảo vị này đến thăm dò thử bức tượng đá này, thật ra mục đích của thật sự của ngươi là muốn để ta qua đây, đúng không?”

Đại Tôn bật cười.

Sắc mặt người đàn ông mang đao càng thêm khó coi, đến giờ sao gã ta còn không hiểu chứ? Mục đích thực sự của người đến từ nền văn minh Quân Lâm là muốn thăm dò thực lực của kiếm tu thiếu niên này, nhưng đối phương lại có vẻ kiêng dè, không tiện cố ý gây thù chuốc oán trong trường hợp không biết rõ tình hình nên mới cố ý bảo mình sang đây. Mà đối phương biết rõ mình chắc chắn sẽ không dám đi đến đó, nhất định sẽ nhằm vào kiếm tu thiếu niên nhìn có vẻ yếu ớt nhất này.

Như thế vừa có thể biết rõ được thực lực của kiếm tu thiếu niên này, lại không cần mình phải gây thù chuốc oán.

Nghĩ đến đây, sắc mặt người đàn ông mang đao khó coi như đạp trúng một bãi phân. Mẹ nó chứ, các ngươi đều là người có đầu óc “lanh lợi” hết sao?

Diệp Quân nhìn Đại Tôn, cảm thấy khá ngạc nhiên nhưng nghĩ lại thì thật ra cũng bình thường, khi phát hiện di tích này, nền văn minh Quân Lâm là nền văn minh chuẩn cấp bốn, sao có thể cử một người không thông minh đến được?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện