Chương 3299

Thủ lĩnh kỵ binh dẫn đầu mặc dù chỉ là cường giả chín phần thần tính, nhưng lại là cường giả chín phần thần tính mạnh nhất mà hắn từng gặp cho đến nay.

Đội kỵ binh càng lúc càng đến gần Diệp Quân, nhưng chúng cũng không có ý định dừng lại, lao về phía Diệp Quân cứ như thác lũ.

Diệp Quân nhìn cô gái kỵ binh dẫn đầu đó, không hề động đậy.

Hai người nhìn nhau, đều rất bình tĩnh.

Lúc này Tiểu Tháp bỗng nhắc: “Nhị Nha không có ở đây”.

Diệp Quân lập tức run rẩy, lui về phía bên phải cả ngàn trượng.

Đàn ông mà, có thể giãn có thể cong, tại sao phải tranh giành chứ?

Nhìn thấy Diệp Quân đột nhiên lui ra xa cả nghìn trượng, cô gái dẫn đầu đoàn kỵ binh liếc nhìn hắn từ xa, sau đó dẫn theo một đoàn kỵ binh gào thét chạy thẳng về phía tòa đại điện cao lớn ở xa.

Tinh hà rung chuyển, giống như động đất, thanh thế kinh người.

Diệp Quân quan sát đoàn kỵ binh, trong lòng cảm thấy hơi khiếp sợ.

Thực lực của đám cười này vô cùng khủng khiếp, đặc biệt là cô gái dẫn đầu, mặc dù chỉ là cường giả cảnh giới chín phần thần tính, nhưng khí tức lại vô cùng mạnh mẽ, ý chí chiến đấu áp đảo người khác. Trên người cô ta tỏa ra cảm giác áp bức, không thua gì cường giả cảnh giới mười phần thần tính.

Không chỉ vậy, những người phía sau cô gái đều hừng hực tinh thần chiến đấu, trông giống như người đã trải qua hàng vạn trận chiến.

Những người trước mắt đều đi ra từ chết chóc!

Nhưng lúc này, đám kỵ binh phía xa đột nhiên dừng lại, cô gái dẫn đầu cau mày nhìn lướt qua những tòa đại điện cao lớn.

Như nghĩ đến điều gì đó, cô gái đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân ở xa, Diệp Quân xoay người hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở phía cuối tinh hà.

Bây giờ hắn đã không còn là thiếu niên khờ khạo như xưa nữa.

Nếu đánh lại thì có thể thử liều xem.

Còn đánh không lại thì phải dứt khoát bỏ chạy!

Việc khó càng phải tránh xa, nếu không, đánh không lại còn muốn đánh nhau, cuối cùng người nhà lại phải đi chùi mông.

Nên kinh sợ thì phải kinh sợ!

Thấy Diệp Quân bỏ chạy, cô gái dẫn đầu sững sờ, cảm thấy hơi bất ngờ.

Một kỵ sĩ bên cạnh cô ta trầm giọng nói: “Bàn Nguyệt thống lĩnh, có đuổi theo không?”

Cô gái nhìn về phía cuối tinh hà, bình tĩnh nói: “Một người cảnh giới Thần Đạo cũng chỉ như con kiến mà thôi, đuổi theo làm gì?”

Kỵ sĩ kia khẽ gật đầu, lui sang một bên.

Bàn thống lĩnh đột nhiên mở lòng bàn tay ra, trong tay cô ta xuất hiện một quyển trục, cô ta mở truyển trục ra xem, thật lâu sau, cô ta nhíu mày: “Di tích của nên văn minh cấp bốn…”

Vừa nói, cô ta vừa thu hồi quyển trục lại: “Đi thôi”.

Ngay sau đó, một đám người lao về phía xa.

Lúc này, Bàn thống lĩnh đột nhiên vung tay lên, trong nháy mắt, tinh vực sau lưng cô ta lập tức bị tiêu diệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện