Chương 3297

Diệp Quân ngừng suy nghĩ, sau đó khá ngạc nhiên nói: “Đến rồi sao?”

Vừa dứt lời cả người hắn đi vào trong cánh cửa ánh sáng đó với tốc độ cực nhanh.

Ầm!

Thoáng chốc Diệp Quân chỉ cảm thấy rất chói mắt, cơ thể mình giống như bị nghiền nát, hắn cảm thấy sợ vội phóng kiếm ý của mình ra bảo vệ cơ thể.

Cứ như vậy kéo dài không biết trong bao lâu, Diệp Quân cảm thấy mình dừng lại, hắn chậm rãi mở mắt ra, đập vào mắt là một tinh vực không biết tên, xung quanh là những sao trời sáng chói, còn có các tòa nhà cao tầng sừng sững.

Diệp Quân ra sức lắc đầu, cảm giác nặng nề trong đầu bỗng chốc biến mất, hắn quay đầu nhìn xung quanh, lúc này hắn đang ở một tinh vực không biết tên, từng tòa nhà cao lầu đại điện lơ lửng xung quanh hắn.

Nền văn minh Sâm Lâm!

Nơi này chính là di tích của nền văn minh Sâm Lâm.

Ngay lúc này một người đàn ông bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, ông ta tỏ ra hơi đề phòng nhìn Diệp Quân: “Ngươi là ai?”

Diệp Quân nhìn người đàn ông, sau đó nói: “Ông là người của nền văn minh Sâm Lâm à?”

Người đàn ông nhìn Diệp Quân: “Ngươi là ai? Sao lại đến đây từ trận pháp dịch chuyển của bọn ta?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta là người của nền văn minh Sâm Lâm”.

Người đàn ông sửng sốt: “Ngươi… người của mình?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Người đàn ông vội nói: “Lần này người đến là có chỉ thị gì à? Có phải chúng ta có thể quay về không?”

Diệp Quân nhìn người đàn ông trước mặt, hắn thấy cảnh giới của người này không cao, chỉ mới ở cảnh giới Nhân Đạo. Ngoài người đàn ông ra, hắn còn cảm nhận được rất nhiều khí tức, nhưng đều rất yếu.

Những thứ này đều là những thứ nền văn minh Sâm Lâm để lại ở đây.

Nhìn người đàn ông mặt đầy vẻ chờ mong, Diệp Quân hơi tò mò: “Các người không muốn ở lại đây sao?”

Người đàn ông lập tức lắc đầu: “Nơi này quá nguy hiểm… Vì người của nền văn minh Tu La người sẽ đến bất cứ lúc nào, sở dĩ bọn ta ở lại đây là vì khắc phục hậu quả, mà hiện giờ bọn ta cũng đã xử lý xong rồi, bọn ta đã liên lạc với bên đó nhưng không nhận được phản hồi…”

Hóa ra là thế.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Các ông đều có thể quay về”.

Người đàn ông mừng rỡ nói: “Thật sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Người đàn ông vội xoay người chạy đến tòa nhà, không lâu sau người đàn ông dẫn hàng chục ngàn người xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Gương mặt ai nấy cũng hiện lên vẻ phấn khích.

Cuối cùng cũng có thể quay về. Diệp Quân nhìn những người đó, so với những người nền văn minh Sâm Lâm đã trở về thì thực lực của những người này yếu hơn rất nhiều, có thể nói những người trước mặt này là người ở tầng đáy của nền văn minh Sâm Lâm.

Thấy thế Diệp Quân thầm cảm khái.

Hễ xảy ra chiến tranh hoặc có tai họa, người đầu tiên bị bỏ rơi luôn là người ở tầng đáy.

Diệp Quân ngưng suy nghĩ, lập tức liên lạc với Tiểu Ái, bảo Tiểu Ái khởi động lại trận pháp ở bên đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện