Chương 3283

Diệp Quân: “…”

Đạo Cổ Thụ và Thần Kỳ nhìn người đàn ông áo xanh, lúc này họ mới phát hiện ông ấy cũng rất mạnh.

Không ngờ nền văn minh Quan Huyên này lại có hai cao thủ đáng sợ như thế!

Đúng là lợi hại!

Thấy ánh mắt kinh ngạc của mấy người nhóm Dạ Chí Thần, người đàn ông áo xanh cười to: “Mọi người không cần phải kinh ngạc, đây chỉ là những động tác cơ bản thôi…”

Mọi người: “…”

Nhị Nha nhìn người đàn ông áo xanh đang cười to, sau đó nói: “Dương ca bây giờ huênh hoang quá”.

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó cười to.

Việt Cổ Thị chợt cất lời: “Hai vị có thể tha cho tại hạ một con đường sống không?”

Người phụ nữ váy trắng quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân lắc đầu.

Thấy thế, Việt Cổ Thị đột nhiên cười khẽ, trong tay ông ta xuất hiện một cái la bàn, trong la bàn chợt bộc phát một chùm sáng chói mắt, chùm sáng này thoáng chốc bay vào nơi sâu trong vũ trụ tinh hà, toàn bộ vũ trụ đều được chiếu sáng.

Lúc này, Đạo Cổ Thụ ở cách đó không xa chợt nói với vẻ sợ hãi: “Mau ngăn ông ta lại, ông ta đang gửi toạ độ vũ trụ ra bên ngoài… Nhanh lên…”

Lúc này, Việt Cổ Thị đột nhiên cười to: “Không còn kịp nữa rồi…”

Dứt lời, ông ta nhìn về phía người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh, trở nên cực kỳ điên cuồng: “Các người huỷ diệt nền văn minh Sâm Lâm của ta, ta cũng muốn huỷ diệt nền văn minh Quan Huyên của các người… Chờ đợi sự huỷ diệt của nền văn minh Thiên Hành đi! Ha ha…”

Dứt lời, thân thể ông ta biến thành tro bụi.

Nền văn minh Thiên Hành!

Sắc mặt Diệp Quân trở nên u ám, hắn không ngờ Việt Cổ Thị lại gửi tọa độ của vũ trụ này ra ngoài.

Hành động này tương đương với việc tiết lộ vũ trụ Quan Huyên với toàn vũ trụ.

Nền văn minh Thiên Hành.

Đó là nền văn minh cấp năm.

Năm đó chỉ dùng một đốm lửa Thiên Hành đã có thể hủy diệt được cả nền văn minh Đạo Cổ.

Nền văn minh Sâm Lâm đã đáng sợ như vậy nhưng vẫn chỉ là nền văn minh cấp ba, thử nghĩ mà xem, nền văn minh vũ trụ cấp năm đáng sợ đến mức nào?

Diệp Quân không thể tưởng tượng được.

Sắc mặt của Đạo Cổ Thụ bên cạnh trắng bệch, run giọng nói: “Thôi xong rồi…”

Nền văn minh Thiên Hành!

Năm đó nền văn minh Đạo Cổ còn chẳng thể gặp được người ta, cứ thế mà bị hủy diệt.

Nếu để nền văn minh Thiên Hành biết vị trí của nền văn minh Quan Huyên…

Nghĩ đến đây, Đạo Cổ Thụ quay sang nhìn người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh, thấy hai người vẫn rất bình tĩnh, cô ấy cảm thấy hơi khó hiểu hỏi: “Hai vị không biết về nền văn minh Thiên Hành sao?”

Người đàn ông áo xanh chớp mắt: “Không biết”.

Đạo Cổ Thụ nhíu mày, mặt đầy vẻ ngờ vực và khó hiểu: “Không phải chứ…”

Người đàn ông áo xanh bật cười, sau đó nhìn Diệp Quân cười nói: “Ông nội đi đây”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện