Chương 3210

Tiểu Ái nói: “Trong vũ trụ của chúng ta có rất nhiều tinh thể phát sáng, mà thanh kiếm này có một năng lực đặc biệt là có thể hấp thu nguồn sáng… Tiểu chủ, ta sẽ làm mẫu cho người xem”.

Dứt lời, cô ấy nâng quang kiếm lên, ngay lập tức, vô số nguồn sáng trong tinh hà lập tức tập trung về phía thanh kiếm kia như nước thuỷ triều.

Thấy cảnh này, Diệp Quân sửng sốt.

Còn Tiểu Ái thì rất hưng phấn.

Khu vực nơi hai người đứng nhanh chóng biến thành một biển ánh sáng.

Lúc này, Tiểu Ái nhẹ nhàng vung kiếm, trong nháy mắt, vô số nguồn sáng tiến vào trong quang kiếm, sau đó, những khí thế đáng sợ lan ra từ bên trong.

Nét mặt Diệp Quân hơi nặng nề, vì hắn phát hiện sau khi hấp thụ những nguồn sáng kia, uy lực của thanh quang kiếm này trở nên khá đáng sợ.

Diệp Quân nhìn về phía Tiểu Ái, cô ấy cười nói: “Ta chỉ cần vung kiếm, tinh hệ này sẽ tan biến”.

Dứt lời, cô ấy đưa kiếm cho Diệp Quân: “Tiểu chủ, thanh kiếm này tặng cho người”.

Diệp Quân cười hỏi: “Sao lại tặng cho ta?”

Tiểu Ái đáp: “Không phải người là kiếm tu ư? Nên ta mới tặng người một thanh kiếm”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Cảm ơn”.

Sau đó, hắn nhận lấy thanh quang kiếm này.

Tiểu Ái nói: “Đợi sau khi trạm không gian vũ trụ này thí nghiệm thành công, ta sẽ thông báo cho tiểu chủ đến”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Dứt lời, hắn nhìn về phía sâu trong tinh không xa xa, cười nói: “Tiểu Ái, ngươi có thể làm phản không?”

Hắn chợt nghĩ đến một chuyện, nếu Tiểu Ái làm phản… có phải rất đáng sợ không?

Rõ ràng là như thế.

Tiểu Ái bình tĩnh đáp: “Theo lý thuyết là không”.

Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ: “Nói cách khác là vẫn có điều không thể lường trước?”

Tiểu Ái chớp mắt, không trả lời.

Diệp Quân cười khổ: “Chắc là ngươi sẽ không làm bậy đâu nhỉ?”

Thứ mà người máy này nắm giữ quá kinh khủng, nếu cô ấy làm phản, e rằng có thể huỷ diệt được toàn bộ vũ trụ.

Tiểu Ái nói: “Ta được thiết lập trung thành với các chủ và tiểu chủ, thư viện và Tiên Bảo Các là của tiểu chủ và các chủ, ta sẽ không làm phản, nếu thành của người khác… Cũng có thể nói sau này tiểu chủ và các chủ không còn ở vũ trụ này nữa, lâu ngày sau khi ta tự mình tiến hoá, rất có thể ta sẽ có suy nghĩ riêng của mình…”

Diệp Quân im lặng.

Tiểu Ái lại nói: “Tiểu chủ đang lo lắng sao?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không, nếu thật sự có một ngày như thế ta sẽ chúc mừng ngươi, chúc mừng ngươi đã có suy nghĩ của riêng mình, mà ta tin rằng mẹ cũng sẽ chúc mừng ngươi, chứ không phải hạn chế ngươi”.

Tiểu Ái cúi đầu: “Các chủ cũng nói thế”.

Diệp Quân cười nói: “Ta tin là mẹ chưa từng xem ngươi như thuộc hạ, mà ta cũng thế, đối với ta, ngươi giống như muội muội hơn…”

Như muội muội!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện