Chương 3179

Chu Phu nói: “Nên cuối cùng con mới lựa chọn trở về Nam Châu à?”

Tiêu Qua gật đầu.

Chu Phu khẽ thở dài, đương nhiên ông ấy hiểu tâm trạng của Tiêu Qua, năm đó y và Diệp Quân đều là những người yêu nghiệt nhất Nam Châu, thực lực không chênh lệch nhiều với Diệp Quân, nhưng sau đó hai người lại cách nhau ngày càng xa…

Tiêu Qua uống ực một ngụm rượu, sau đó cười nói: “Tiêu Qua con không phải kiểu người ghét huynh đệ phát triển hơn mình, con chỉ cảm thấy bất đắc dĩ… Con cũng muốn phát triển cùng với hắn, sóng vai tác chiến với hắn… Nhưng con biết chuyện đó là không thể. Lần này gặp mặt, có lẽ sẽ là lần cuối…”

Chu Phu vỗ vai Tiêu Qua, sau đó nói: “Đời người chính là một hành trình, trong hành trình này có một vài người đi được một lúc sẽ biến mất, đối với Diệp Quân con chính là người đã biến mất. Còn đối với con thì người khác cũng là người đã biến mất. Con nghĩ tới những người bạn lúc con vừa đến thư viện đi… Những người đó không đuổi kịp bước chân của con, không phải họ cũng sẽ từ từ biến mất trong thế giới của con sao?”

Tiêu Qua im lặng.

Chu Phu khẽ cười nói: “Nếu có thể cùng đi với nhau đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thể cũng chẳng sao, chúc phúc là được rồi. Hơn nữa ta tin tưởng rằng các con vẫn sẽ là bạn”.

Tiêu Qua gật đầu: “Con hiểu”.

Chu Phu ngẩng đầu nhìn về phía cuối chân trời, nhẹ giọng nói: “Cao thủ luôn cô đơn, Tiểu Quân càng đi càng xa, người bên cạnh chắc chắn cũng sẽ ngày càng ít đi…”

Tiêu Qua mỉm cười: “Dù thế nào thì hy vọng một ngày nào đó hắn sẽ có thể quay lại thăm nơi này một lần nữa”.

Chu Phu cười đáp: “Đúng vậy”.

Thanh Châu.

Khi Diệp Quân và Nạp Lan Ca đi theo An Khinh Hàn đến nhà họ An, toàn bộ nhà họ An đều ra ngoài đón tiếp.

Gia chủ của nhà họ An hiện tại tên là An Hoà, khoảng ba mươi tuổi, lúc này đương nhiên hắn ta cũng căng thẳng và lo lắng, hắn ta không ngờ Viện trưởng này lại đến nhà họ An.

Trước cửa phủ nhà họ An, An Hoà và một nhóm người nhà họ An chậm rãi quỳ xuống, nhưng lúc quỳ xuống, một sức mạnh đã dịu dàng đỡ họ dậy.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Không cần đa lễ”.

An Hoà vội nói: “Viện trưởng, mời vào trong”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó dắt tay Nạp Lan Ca đi vào trong phủ nhà họ An.

Lúc này người của nhà họ An đang cố mặt đều đang tò mò quan sát Diệp Quân và Nạp Lan Ca.

Đương nhiên cũng có rất nhiều người thầm thấy lo lắng, vô cùng căng thẳng.

Trong đại điện.

Diệp Quân ngồi cùng Nạp Lan Ca, còn An Hoà và các trưởng lão của nhà họ An thì đứng một bên với vẻ dè dặt.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Lần này ta đến đây không phải để trả thù, mọi người đừng nghĩ nhiều”.

Đương nhiên hắn đã quên chuyện của nhà họ An rồi, dẫu sao năm đó cha cũng đã xử lý nhà họ An.

Hơn nữa hắn còn từng được hai vị Võ Thần của nhà họ An giúp đỡ.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, An Hoà thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó cung kính hành lễ: “Viện trưởng, chuyện năm đó là lỗi của nhà họ An, ta đại diện nhà họ An xin lỗi ngài”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện