Chương 3172

Triệu Tố và Chu Phu lén nhìn sắc mặt Diệp Quân, lúc này Diệp Quân cười hỏi: “Hai vị Viện trưởng, trong lòng các người ta là một người nhỏ mọn như thế sao?”

Động tác lén lút của hai người đương nhiên không giấu được hắn, thực lực của hắn bây giờ đã vượt xa trong tưởng tượng của hai người rồi.

Triệu Tố cười khổ: “Đương nhiên không phải”.

Diệp Quân cười nói: “Đúng là giữa ta và nhà họ An đã xảy ra rất nhiều chuyện không vui, nhưng bọn họ đã bị trừng phạt rồi, hơn nữa những chuyện này không liên quan gì đến tiểu bối của nhà họ An, sao ta có thể đi gây chuyện với những tiểu bối này được?”

Dứt lời, hắn lại nhìn xuống An Khinh Hàn rồi nói: “Cô ta là người đại diện cho thế hệ trẻ của nhà họ An à?”

Triệu Tố gật đầu: “An cô nương này rất không tầm thường… Bây giờ cô ta đã là người đứng đầu thế hệ trẻ của Thanh Châu rồi, về phần rốt cuộc yêu nghiệt đến mức nào thì chúng ta cũng không biết được, nhưng có lẽ kỳ thi lần này có thể khiến cô ta để lộ thực lực chân chính của mình”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta rất chờ mong”.

Nói đến đây, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trên bầu trời Vân Thành, lúc này trên bầu trời Vân Thành có mấy trăm chiếu ảnh đám mây đang xoay tròn.

Rõ ràng là mấy trăm châu đều có thể nhìn thấy cảnh tượng ở đây.

Cũng giống như năm đó, giành được vị trí thứ nhất thật sự không chỉ là lấy thể diện cho bản thân mà còn là lấy thể diện cho thư viện của mình và cả châu.

Diệp Quân nhìn Chu Phu: “Nam Phong có tự tin vào bản thân không?”

Chu Phu cười đáp: “Có!”

Bởi vì Diệp Quân nên bây giờ Nam Châu có được tài nguyên tốt nhất trong các châu, còn Nam Phong được Nam Châu dốc toàn lực đào tạo, mục tiêu là vì vị trí đầu tiên.

Châu từng giành được vị trí đầu tiên sẽ không thể nào chú ý đến vị trí thứ hai và thứ ba nữa.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Triệu Tố, Triệu Tố khẽ mỉm cười: “Lý Vũ nói cậu ta cũng rất tự tin’”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy chúng ta cứ đợi mà xem”.

Khoảng một canh giờ giờ trôi qua, trong toàn bộ thành phố chỉ còn lại mấy chục người.

Lúc này, sát hạch đã kết thúc.

Triệu Tố nhìn Diệp Quân, Diệp Quân khẽ mỉm cười đứng dậy, sau đó tuyên bố bắt đầu vòng thứ hai, nhưng vào lúc này, An Khinh Hàn đang nhắm mắt đột nhiên chậm rãi đứng dậy, cô ta nhìn về phía Diệp Quân: “Viện trưởng đại nhân, ta cảm thấy không cần thiết lãng phí thời gian như vậy, chúng ta có thể bắt đầu vòng cuối cùng luôn”.

Nói xong, cô ta xoay người nhìn tất cả học viên phía sau: “Một mình ta chiến đấu với tất cả các ngươi!”

Cô ta vừa cất lời, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh.

Một mình đánh với tất cả mọi người!

Toàn bộ Vân Thành yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Tất cả mọi người đều nhìn An Khinh Hàn với vẻ mặt khó tin.

Phải biết rằng ở đây còn có mấy chục thiên tài cao cấp đến từ các châu, sao cô ấy lại dám nói ra lời như thế?

An Khinh Hàn nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt rất bình tĩnh, nét mặt của cô ấy như đang nói với mọi người là cô ấy nghiêm túc.

Đương nhiên Diệp Quân cũng hơi bất ngờ, hắn cũng không ngờ rằng cô nương trước mặt lại muốn một mình đấu với tất cả mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện