Chương 3142

Diệp Quân hơi áy náy, thầm hỏi trong lòng: “Tháp gia, cha ta gặp tình huống này thường làm thế nào?”

Tiểu Tháp nói: “Cha ngươi rất gian xảo, không bao giờ để tình huống này xảy ra”.

Diệp Quân: “…”

Bầu không khí chợt đọng lại.

Ngao Thiên Thiên mặt ngoài nhìn thì bình tĩnh nhưng trong lòng đang thấp thỏm lo âu, không biết Nạp Lan Ca gọi cô ấy ra để làm gì.

Cãi nhau?

Chắc là không đâu.

Đánh nhau?

Lại càng không thể.

Chỉ nghe Nạp Lan Ca lên tiếng: “Muội muốn nói chuyện riêng với Thiên Thiên”.

Nói chuyện riêng?

Ba chữ này khiến Diệp Quân ngạc nhiên.

Ngao Thiên Thiên cũng kinh ngạc.

Nạp Lan Ca cười hỏi Diệp Quân: “Không được ư?”

Hắn chần chừ: “Tiểu Ca à…”

Nạp Lan Ca mỉm cười: “Chỉ trò chuyện mà thôi”.

Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên, thấy cô vẫn duy trì vẻ mặt điềm tĩnh, hai mắt không nhìn hắn.

Thế là chỉ còn cách cười khổ: “Vậy hai muội nói chuyện nhé”.

Nói xong, hắn bước sang một bên.

Bị Nạp Lan Ca liếc một cái: “Huynh tránh xa ra”.

Diệp Quân: “…”

Dưới ánh mắt của cô, hắn chỉ còn cách rời khỏi đại điện.

Đặt mông ngồi trên thềm đá, không khỏi thấy lo lắng.

Chợt Diệp Quân tò mò hỏi: “Tháp gia, giữa cha ta với ông nội, ai có nhiều vợ hơn?”

Tiểu Tháp chỉ nói: “Ngươi ngứa đòn lắm rồi”.

Diệp Quân: “…”

Hai cô gái hàn huyên với nhau ước chừng một canh giờ. Diệp Quân bên ngoài nhiều lần muốn ghé tai vào nghe, nhưng cuối cùng vẫn không làm vậy.

Bởi vì hắn tôn trong Nạp Lan Ca.

Đúng lúc ấy, hai cô gái đi ra.

Diệp Quân sững người tại chỗ.

Bởi vì Nạp Lan Ca và Ngao Thiên Thiên đang vừa đi vừa nắm tay nhau, nói cười vô cùng vui vẻ.

Chuyện gì thế này?

Nạp Lan Ca quay sang nói với hắn: “Bọn ta trò chuyện xong rồi”.

Diệp Quân lập tức đứng lên nắm tay cả hai: “Nói những gì nào?”

Đã đến nước này, chỉ còn cách giở trò vô liêm sỉ.

Đã dám làm thì phải dám chịu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện