Chương 3121

Lúc này, ông lão kia cũng lấy lại tinh thần, điên cuồng gào thét, trong tộc Tiên Linh lập tức có những chùm tia sáng bay lên cao.

Người đàn ông áo xanh vung tay áo.

Ầm!

Trong nháy mắt, tất cả trận pháp trong tộc Tiên Linh đều tan thành mây khói.

Thấy cảnh này, ông lão kia ngồi xụi lơ dưới đất, run rẩy nói: “Chín phần thần tính…”

Nét mặt người đàn ông áo xanh không chút cảm xúc: “Thứ rác rưởi gì đây?”

Dứt lời, ông ấy đang định ra tay một lần nữa thì đột nhiên có một giọng nói cổ xưa chậm rãi vang lên từ phía chân trời: “Các hạ ỷ mạnh hiếp yếu với tộc Tiên Linh của ta, có hơi quá đáng rồi đấy”.

Nghe thấy giọng nói này, ông lão kia lập tức vui mừng.

Giọng nói của Tộc trưởng!

Thanh Giác!

Người đàn ông áo xanh ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nơi đó đột nhiên sôi trào, sau đó, có một chỗ thời không nứt ra, một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra.

Người đàn ông trung niên mặc áo trắng, mái tóc dài buông xoã, hai tay giấu trong ống tay áo, y vừa xuất hiện, một uy áp đáng sợ đã thoáng chốc bao phủ toàn bộ tộc Tiên Linh, một vài tộc nhân còn sống vội vàng quỳ xuống bái lạy.

Vào khoảnh khắc người đàn ông trung niên vừa xuất hiện, lại có một người đàn ông chậm rãi bước ra, người này mặc áo choàng đen, tóc màu bạch kim, che giấu khí thế, trên mặt lộ vẻ giễu cợt.

Lâu Đắc Nguyệt ở cách đó không xa nhìn Thanh Giác đi tới, cô ấy im lặng. Thanh Giác trước mắt chính là cao thủ chín phần thần tính, nhưng người này còn thua kém cao thủ của nền văn minh Quy Giả bí ẩn trước đó quá nhiều, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Mà cao thủ bí ẩn của nền văn minh Quy Giả kia thì lại vô cùng cung kính với người đàn ông áo xanh.

Còn người đàn ông áo đen kia trông có vẻ không đơn giản, nhưng nghĩ đến sức mạnh đáng sợ của người đàn ông áo xanh trước đó, Lâu Đắc Nguyệt lại liên tục lắc đầu.

E rằng ai đến cũng đều vô dụng!

Thanh Giác nhìn chăm chú người đàn ông áo xanh: “Không ngờ trên đời này lại có thêm một cao thủ chín phần thần tính, nhưng ông cho rằng ông là cao thủ chín phần thần tính là có thể muốn làm gì thì làm à?”

Người đàn ông áo đen kia cũng cười nói: “Cao thủ chín phần thần tính… Thanh Giác ca, có cần nền văn minh Sâm Lâm của ta giúp đỡ không?”

Nền văn minh Sâm Lâm?

Nghe người đàn ông áo đen nói thế, Diệp Quân bên dưới nhíu mày.

Từ bao giờ tộc Tiên Linh lại đứng chung một phía với nền văn minh Sâm Lâm vậy?

Hơn nữa chẳng phải nền văn minh Sâm Lâm đã chuyển đi rồi sao?

Lâu Đắc Nguyệt cũng tỏ ra ngờ vực.

Lúc này người đàn ông áo xanh ở một bên bỗng lắc đầu: “Đều là đám rác rưởi gì đâu…”

Vừa nói, ông ấy bỗng giơ ngón tay lên.

Vèo!

Một luồng kiếm quang bỗng lao lên trời.

Trên bầu trời, sắc mặt Thanh Giác lập tức thay đổi, y tung ra một quyền, cả Tiên Linh Giới lập tức sôi trào, uy lực đáng sợ lập tức lan tràn ra vô số tinh vực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện