Chương 3107

Tần Quan lắc đầu: “Chín phần thần tính đương nhiên không phải mạnh nhất, theo ta được biết, trong cao thủ chín phần thần tính cũng phân chia mạnh yếu, ví dụ như người có thể tạo một đạo cho riêng mình sau khi đạt tới chín phần thần tính mới là cao thủ thật sự, sau đó tiếp xúc đến nhân tính… “.

Nói đến đây, bà ấy cười khẽ: “Nói xa quá rồi”.

Thanh Tri im lặng, cô ấy biết chắc chắn thư viện Quan Huyên có cao thủ chín phần thần tính.

Tộc Tiên Linh tùy tiện khai chiến với thư viện Quan Huyên thật sự là quá mạo hiểm.

Lúc này Lâu Đắc Nguyệt ở bên cạnh chợt nói: “Tần các chủ, máy tiếp thu vũ trụ này của các hạ đã tiếp thụ bao nhiêu nền văn minh vũ trụ rồi?”

Tần Quan suy nghĩ một lúc rồi nói: “Đến hiện tại đã có hơn mấy trăm nghìn nền văn minh vũ trụ cao cấp”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn về phía Tần Quan: “Nền văn minh Thần Tri của chúng ta có phải nền văn minh mạnh nhất trong đó không?”

Tần Quan lắc đầu: “Không phải”.

Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Còn có nền văn minh mạnh hơn ư?”

Tần Quan cười nói: “Có”.

Lâu Đắc Nguyệt hơi không phục: “Nền văn minh gì vậy?”

Tần Quan đáp: “Theo những gì chúng ta quan sát đánh giá được thì có ba nền văn minh mạnh hơn nền văn minh Thần Tri, thứ nhất là một nền văn minh trước nền văn minh Thần Tri, nền văn minh này có tên là nền văn minh Quy Nhân, nền văn minh này xuất hiện trước nền văn minh Thần Tri của các cô, cách nền văn minh của các cô gần sáu tỷ năm, nền văn minh này cũng giống như nền văn minh Thần Tri, sau đó đã bị Vũ Trụ Kiếp huỷ diệt”.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Ta có biết chút ít về nền văn minh Quy Nhân mà các hạ nói, nhưng ta không biết thì ra nó có tên như thế, vào năm đó, chúng ta cũng đã từng tìm hiểu về lịch sử, chúng ta biết ở trước chúng ta từng có một nền văn minh lớn mạnh vì nền văn minh này từng để lại một vài di tích bí cảnh, nhưng cũng không nhiều. Vì thế chúng ta cũng không thể biết được nền văn minh lớn mạnh đó rốt cuộc là nền văn minh gì…”, nói đến đây, cô ấy nhìn về phía Tần Quan: “Nền văn minh Quy Nhân này thật sự mạnh hơn nền văn minh Thần Tri chúng ta sao?”

Tần Quan gật đầu: “Bọn họ có cao thủ chín phần thần tính, là kiểu cao thủ có thể tạo ra đạo của riêng mình”.

Lâu Đắc Nguyệt im lặng.

Có cao thủ như thế thì đúng là mạnh hơn nền văn minh Thần Tri, phải biết rằng vào thời điểm đỉnh cao của nền văn minh Thần Tri, bọn họ cũng chỉ có cao thủ cảnh giới chín phần thần tính mà thôi, chứ không có ai tạo ra được đạo của riêng mình cả.

Thanh Tri chợt hơi tò mò: “Còn hai nền văn minh khác thì sao?”

Tần Quan mỉm cười nói: “Hai nền văn minh khác một là nền văn minh Sâm Lâm, nền văn minh Sâm Lâm này là rừng sâu Thần Hư hiện tại, rừng sâu Thần Hư này do nền văn minh Sâm Lâm trước đây để lại, trước đây khi trải qua Vũ Trụ Kiếp, bọn họ đã sử dụng một thần thông vô thượng dời cả tộc đi đến một vũ trụ khác…”

Thanh Tri tò mò hỏi: “Vũ trụ nào vậy?”

Tần Quan đáp: “Vẫn đang điều tra”.

Thanh Tri: “…”

Tần Quan lại nói: “Có một điểm có thể chắc chắn là người của vũ trụ thời đại cũ không thể đi tới vũ trụ đó, phải nói rằng chỉ có cao thủ chín phần thần tính mới có thể rời khỏi vũ trụ này, tiến hành di chuyển giữa các vũ trụ, mà nền văn minh Sâm Lâm này có thể dời cả tộc đi chứng tỏ thực lực không hề đơn giản”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện