Chương 3009

Mà tất cả mọi người xung quanh cũng đều nhìn về phía người phụ nữ váy trắng.

Thần Hạo cũng nhìn chằm chằm bà ấy: “Ta không tin bà thật sự là chín phần thần tính…”

Người phụ nữ đột nhiên duỗi một ngọn tay ra, sau đó nhẹ nhàng đè xuống: “Quỳ xuống”.

Ầm!

Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì hai chân Thần Hạo đã mềm nhũn, lập tức quỳ xuống đất.

Lúc này, tất cả mọi người đều hoá đá.

Xung quanh im lặng như tờ.

Cứ thế quỳ xuống ư?

Mọi người sửng sốt nhìn Thần Hạo đang quỳ, nét mặt ngơ ngác.

Sở phu nhân nhìn người phụ nữ váy trắng, cơ thể bà ta lại run rẩy một lần nữa.

Nếu lúc trước bà ta còn hơi nghi ngờ, thì lúc này bà ta đã có thể chắc chắn một trăm phần trăm người phụ nữ trước mắt là cường giả chín phần thần tính!

Phía sau Diệp Quân thật sự có cường giả chín phần thần tính!

Mấy cường giả của nhà họ Thần thì mặt xám như tro tàn.

Toi rồi!

Toi đời rồi!

Chút hy vọng cuối cùng trong lòng bọn họ cũng biến mất không còn tăm hơi rồi.

Người phụ nữ này thật sự là cường giả chín phần thần tính chân chính!

Thần Hạo quay đầu nhìn bà ấy với nét mặt ngỡ ngàng: “Bà thật sự là cường giả chín phần thần tính…”

“Chín phần thần tính?”

Nét mặt người phụ nữ váy trắng rất lạnh nhạt, trong mắt tràn đầy sự khinh thường: “Đó là thứ rác rưởi gì vậy?”

Dứt lời, bà ấy vung ống tay áo.

Oanh!

Thần Hạo lập tức bị tiêu diệt.

Xung quanh yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.

Một đại lão bán bộ chín phần thần tính cứ thế bị giết chết.

Mà lúc này chắc chắn bên hưng phấn nhất chính là Trấn tộc, vì bọn họ là bên thắng lớn nhất.

Lúc này người phụ nữ đột nhiên xoay người nhìn những cường giả nhà họ Thần kia, Thần Khởi còn định nói gì đó, nhưng bà ấy đột nhiên vung tay áo.

Ầm!

Cả đám cường giả nhà họ Thần cứ thế bị tiêu diệt!

Những cường giả của Yêu tộc kia cũng bị tiêu diệt cùng!

Người phụ nữ chậm rãi xoay người nhìn Sở phu nhân, thấy bà ấy nhìn mình, sắc mặt Sở phu nhân hơi thay đổi, bà ta vội nói: “Chúng ta chỉ theo dõi trận chiến, không hề có ý xấu với Diệp công tử”.

Người phụ nữ nhìn bà ta bằng ánh mắt lạnh nhạt, sau đó bà ấy thu hồi tầm mắt nhìn về phía Diệp Quân: “Con đường tiếp theo con phải tự mình đi”.

Diệp Quân khẽ hỏi: “Mọi người phải đi rồi sao?”

Người phụ nữ nhẹ nhàng gật đầu: “Định đi đến một nơi tham quan”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện