Chương 3002

Diệp Quân trợn mắt: “Làm vậy… được không đấy?”

Nhị Nha chỉ vào đầu mình: “Chém vào đây này”.

Diệp Quân chần chừ: “Bây giờ ta lợi hại lắm đó… Ngươi…”

Nhị Nha bất mãn trừng hắn: “Bảo ngươi chém thì cứ chém! Lề mà lề mề làm gì?”

Diệp Quân vung kiếm chém vào đầu Nhị Nha.

Ầm!

Một luồng sức mạnh khủng khiếp thổi bay hắn đi.

Bay cả vạn trượng.

Khi dừng lại, kiếm Thanh Huyên run lên trong tay hắn, cả người cũng tê dại.

Mà Nhị Nha thì không hề hấn gì.

Diệp Quân dại ra.

Thân thể này có phải hơi bị siêu hạng quá không vậy?

Nhị Nha chỉ nhàn nhạt nói: “Đến lượt ta”.

Rồi nắm bàn tay nho nhỏ lại.

Diệp Quân vội la lên: “Ta đầu hàng! Đầu hàng!”

Một cú đấm thôi là có thể lấy mạng hắn, bảo hắn làm sao dám đón?

Thấy hắn chịu thua, Nhị Nha bĩu môi: “Sợ gì chứ? Ta có đánh chết ngươi đâu”.

Diệp Quân: “…”

Những người khác âm thầm lắc đầu trước cảnh này.

Hai người kia thật sự là không đặt khu vực Cổ Hoang và nhà họ Thần vào mắt.

Nhưng họ cũng hiểu ra.

Diệp Quân quả thật có sức mạnh để làm vậy.

Hắn không đùa giỡn cùng Nhị Nha nữa mà nhìn Cự Mang, thấy ông ta chưa chết nhưng cũng bị Nhị Nha đánh trọng thương.

Hắn bèn khiếp sợ nhìn sang bên, tự hỏi cô bé này rốt cuộc mạnh đến mức nào?

Cự Mang nhìn cô bé đang liếm kẹo hồ lô đầy khó tin, không ngờ mình lại thua cuộc nhanh như vậy.

Lại còn bị áp chế hoàn toàn.

Từ tốc độ, sức mạnh đến khả năng phòng ngự.

Áp chế trên mọi phương diện.

Ông ta nói với nữ yêu vương: “Báo cho Yêu Nguyệt đại nhân!”

Họ đã không thể quản lý chuyện này được nữa.

Nữ yêu vương lại sa sầm mặt: “Không liên lạc được!”

Cự Mang nhíu mày: “Không liên lạc được?”

Nữ yêu vương gật đầu.

Bà ta đã thử liên lạc với Yêu Nguyệt từ khi Thần Trạch bị chém chết, sau đó kinh hãi nhận ra mình không làm được.

Tựa như yêu vương đã bốc hơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện