Chương 3000

Bên kia, Sở phu nhân nhíu mày, nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân với vẻ chấn động.

Chỉ vung kiếm lên là phá được thân xác yêu vương của Thần Trạch!

Đây là thứ Thần vật gì?!

Yêu thú tự hào nhất là thân xác, vậy mà nó chẳng đáng một xu trước mặt Diệp Quân.

Sở phu nhân lắc đầu: “Khu vực Cổ Hoang thế là xong rồi”.

Thần Trạch bên kia vẫn còn chưa hoàn hồn lại, ban nãy nếu ông ta không kịp lui bước thì đã bỏ mạng dưới một kiếm kia rồi.

Nó là thứ gì vậy?

Ông ta nhìn nó với vẻ đề phòng dâng cao.

Yêu vương còn lại cũng không dám lỗ mãng ra tay.

Diệp Quân nhắm mắt lại, thử dùng kiếm Thanh Huyên hấp thu sức mạnh thời không kỳ lạ kia. Không thử thì không biết, thử rồi mới giật mình.

Bởi kiếm Thanh Huyên làm được điều đó ở mức vô hạn!

Đồ chơi của cha ngon thật chứ!

Diệp Quân khiếp sợ.

Một khi đã vậy, tức hắn có thể nâng cao uy lực trong một nhát kiếm…

Diệp Quân chợt không dám nghĩ nữa.

Bởi vì hắn biết nếu hấp thu quá nhiều thì cơ thể sẽ không chịu nổi sức mạnh cuồn cuộn ấy.

Dù gì cũng không thể vung kiếm ra rồi lấy mạng hết tất cả mọi người ở đây chứ hả?

Diệp Quân không nghĩ nữa, cong môi cười với Thần Trạch: “Tiếp thêm một kiếm nữa này!”

Rồi hóa thành kiếm quang biến mất.

Thần Trạch biến sắc, không dám xem thường nữa mà lập tức khôi phuc bản thể.

Cho dù vậy, ông ta vẫn không đỡ nổi một kiếm này.

Uỳnh!

Trong mọi ánh mắt kinh ngạc, Thần Trạch bay vèo ra ngoài, thân thể dần dần nứt vỡ.

Một kiếm đã phá!

Nữ yêu vương còn lại rơi vào hoang mang.

Nhát kiếm đập vỡ thân xác Thần Trạch, mà linh hồn ông ta cũng nhòe đi khi dừng lại.

Bị một kiếm sát hại trong nháy mắt!

Nữ yêu vương nhìn mà đầu óc trống rỗng.

Cái này có phần mạnh quá đà rồi đấy.

Thần Trạch tuy chưa chết hẳn nhưng cũng đang vô cùng khó tin, nhìn vào kiếm Thanh Huyên: “Nó…”

Diệp Quân nhắm mắt lại.

Sức mạnh!

Khi thanh kiếm hấp thu sức mạnh thời không đặc biệt, hắn lại có cảm giác vô địch.

Nhưng hắn cũng lý trí biết rằng đây là sức mạnh thuộc về kiếm và thời không đặc biệt, không liên quan đến hắn.

Nhưng cảm giác này thật là đã, rất dễ dàng bị lạc lối.

Hắn không nghĩ nhiều nữa mà mở mắt nhìn Thần Trạch, biến mất trước khi ông ta kịp mở miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện