Chương 2987

Cô bé này giết cường giả tám phần tượng thần rõ ràng là chưa đánh hết sức.

Sở phu nhân!

Nghe Thần Khởi nói thế, Diệp Quân nhìn sang bên phải, dĩ nhiên hắn biết Sở phu nhân đang nấp trong tối, dù sao cũng có Nhị Nha ở bên cạnh.

Thấy Diệp Quân nhìn sang, Sở phu nhân biết hành tung của mình đã bị lộ.

Sở phu nhân chậm rãi bước ra, bà ta nghĩ vẫn nên giải thích một chút.

Sở phu nhân nói: “Diệp công tử, hai bọn ta đến đây không hề có ác ý, chỉ là đến xem thôi”.

“Sở phu nhân!”

Tiếng quát tức giận của Thần Khởi vang lên từ trong không trung: “Bà nuốt lời”.

Sở phu nhân bình tĩnh nói: “Thần Khởi, ta không hiểu ông đang nói gì cả”.

Nghe thế Thần Khởi điên tiết.

Ông ta không ngờ Sở Cung lại không đáng tin như vậy, trở mặt ngay lúc quan trọng. khuôn mặt Sở phu nhân không chút cảm xúc, lúc này thì dĩ nhiên bà ta vẫn lựa chọn giả ngốc.

Bắc Tề Vương ở trong tối dẫn theo bốn yêu tướng cũng nhìn chằm chằm bên này.

Khi nhìn thấy Thần Vũ bị giết chết, sắc mặt Bắc Tề Vương bỗng trở nên cực kỳ khó coi, Bắc Phong ở bên cạnh lão ta cũng biết khu vực Cổ Hoang không thể tiếp tục tấn công.

Vì thực lực của ác thú này quá mạnh, mạnh hơn những gì họ nghĩ.

Bắc Phong quay sang nhìn Bắc Tề Vương bên cạnh, sắc mặt Bắc Tề Vương sa sầm.

Thấy thế, sắc mặt Bắc Phong cũng trở nên u ám: “Yêu vương, trận chiến này không hợp…”

Bắc Tề Vương bỗng giơ tay phải ra ngăn cản Bắc Phong, lão ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn Thần Khởi trên bầu trời, truyền âm bằng huyền khí: “Chỉ cần nhà họ Thần có thể ngăn cản được ác thú này thì khu vực Cổ Hoang ta sẽ giết chết tên Diệp Quân đó”.

Làm những chuyện này vẫn không nên lấy danh nghĩa cá nhân, phải dùng đến danh nghĩa của thế lực mới được.

Nghe Bắc Tề Vương nói thế, sắc mặt Thần Khởi đang đánh nhau với Trấn Thiên trên không trung lập tức sa sầm, ngăn cản ác thú đó?

Phải nói là cực kỳ khó.

Nhưng lúc này ông ta biết rất rõ nếu nhà họ Thần không ngăn được ác thú kia, khu vực Cổ Hoang này chắc chắn sẽ không ra tay, mà nếu khu vực Cổ Hoang này không ra tay, vậy thì hôm nay nhà họ Thần…

Lẽ nào phải lấy hết tất cả át chủ này ra ở đây sao?

Nói thật, ông ta không muốn làm thế lắm, phải biết có vài con át chủ bài chỉ có khi nhà họ Thần lâm vào lúc sinh tử tồn vong mới có thể lấy ra dùng, bây giờ mà dùng thì tức là sử dụng hết sạch.

Thấy Thần Khởi hơi do dự, Bắc Tề Vương nhíu mày: “Đã đến lúc này rồi mà ông còn giấu giếm cái gì? Trận chiến hôm nay, nếu nhà họ Thần các ông không thắng thì ông có biết hậu quả là gì không?”

Nghe thế Thần Khởi bừng tỉnh.

Quả thật là thế!

Hôm nay nếu không đánh thắng trận chiến này thì nhà họ Thần còn tồn tại trên thế gian này không?

Nghĩ đến đây, Thần Khởi không còn do dự nữa, đang định tung con át chủ bài của nhà họ Thần ra, đúng lúc này một giọng nói bỗng vang lên trong đầu ông ta: “Gia chủ Thần Khởi, đừng vội, ta đến giúp ông”.

Nghe thấy giọng nói này, Thần Khởi sửng sốt vài giây, sau đó là mừng rỡ.

Vì người nói chính là Đế chủ Hắc Tử của Hắc Tử Vực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện