Chương 2983

Đối mặt với Thần Võ cực mạnh, hắn cũng không dám sơ suất nên lúc này cũng dồn hết sức vào chiêu này.

Ầm!

Cả một vùng kiếm quang lập tức nổ tung nhấn chìm cả tinh vực, trong biển kiếm đó, hàng ngàn thanh ý kiếm xuất hiện trước tượng thần của Thần Võ.

Thấy thế đồng tử Thần Võ co lại.

Rầm!

Chỉ trong thoáng chốc, tượng thần vỡ thành từng mảnh, sóng xung kích sau đó lan tràn đến hơn trăm vạn trượng.

Thần Võ lùi về sau khá xa, khi dừng lại, cơ thể ông ta đã vỡ nát, chỉ còn lại linh hồn.

Ngay lúc này, một thanh kiếm bỗng xuất hiện trước mặt ông ta.

Đồng tử Thần Võ co lại, mặt xám như tro tàn, ông ta biết mình không đỡ được nhát kiếm này.

Nhưng đúng lúc này, sức mạnh thần bí bỗng xuất hiện trước mặt ông ta, sau đó thanh kiếm đó bị chặn lại.

Rầm!

Thời không trước mặt Thần Võ bỗng nứt toác, một ông lão chậm rãi bước ra.

Nhìn thấy ông lão này, Diệp Quân nhíu mày.

Lúc này, giọng Trấn Thiên bỗng vang lên trong đầu Diệp Quân: “Anh bạn cẩn thận, người này là Thần Vũ – tộc trưởng đời trước của nhà họ Thần, có tin đồn năm đó đã chết, không ngờ lão ta vẫn còn sống, ngươi nhất định phải cẩn thận… Năm đó người này đã là cường giả đạt tới tám phần thần tính rồi”.

Tám phần thần tính!

Diệp Quân nhìn Thần Vũ trước mặt, nhíu chặt mày, vì hắn không cảm nhận được khí tức của đối phương.

Rất mạnh!

Không phải là người mà cường giả bảy phần thần tính có thể so bì được.

Thần Vũ lạnh lùng liếc xéo Diệp Quân, sau đó xoay đầu nhìn Thần Võ bên cạnh: “Về dưỡng thương đi”.

Thần Võ cung kính cúi chào, sau đó ông ta nhìn Diệp Quân, xoay người biến mất khỏi đó.

Thần Vũ chậm rãi xoay người lại nhìn Diệp Quân, lão ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi là người yêu nghiệt nhất từ sau Thần Nhất ở thời đại cũ”.

Người yêu nghiệt nhất kể từ sau Thần Nhất.

Mọi người ở đó đều lặng thinh.

Không thể không nói, Diệp Quân trước mặt quả nhiên là người yêu nghiệt nhất kể từ sau Thần Nhất, còn trẻ đã đạt tới cảnh giới như thế, lại có thể đánh bại một cường giả bảy phần thần tính, nếu bước vào cảnh giới Thần Đạo thì ai có thể là đối thủ của hắn?

Vừa nghĩ đến đây, mọi người đều cảm thấy da đầu mình tê dại.

Vì thật sự quá khủng khiếp.

Diệp Quân khẽ cười: “Ông muốn đánh với ta à?”

Thần Vũ gật đầu: “Mặc dù không công bằng lắm nhưng đã lúc này rồi, dĩ nhiên cũng không lo nghĩ nhiều như thế”.

Nói xong, lão ra định ra tay.

Diệp Quân lại nói: “Khoan đã”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện