Chương 2950

Trấn Thiên nhìn dãy núi không nhìn ra điểm cuối trước mắt, khẽ nói: “Dãy núi Cổ Hoang…”

Diệp Quân hơi tò mò: “Tiền bối có quen vị yêu thần này không?”

Trấn Thiên lắc đầu: “Không quen”.

Diệp Quân sửng sốt: “Không quen á?”

Trấn Thiên gật đầu: “Nhưng tiên tổ của ta thì có quen”.

Sắc mặt Diệp Quân hơi thay đổi, vị yêu thần này đã sống bao lâu rồi vậy?

Trấn Thiên nói: “Theo lẽ thường thì yêu tộc không quá có khả năng tham gia vào trận chiến này, nhưng ta sợ nhà họ Thần sẽ đến lôi kéo bọn họ, vì thế dù thế nào chúng ta cũng phải đến đây một chuyến…

Dứt lời ông ta lắc đầu cười khẽ: “Không thể không nói hiện tại Yêu tộc rất sung sướng, vì bọn họ hoàn toàn có thể ngồi im ra giá”.

Diệp Quân hơi ngại ngùng: “Tiền bối, lần này đã khiến Trấn tộc…”

Trấn Thiên lắc đầu: “Chuyện này không liên quan đến cậu, đây là quyết định của Trấn tộc chúng ta”.

Diệp Quân im lặng.

Hắn biết Trấn tộc làm như thế đương nhiên không chỉ vì quyển sổ kia, nhưng cũng bình thường thôi, hắn và Trấn tộc không quen không biết, tại sao người ta phải giúp hắn chứ?

Lúc này một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người.

Hư ảnh nhìn chằm chằm ba người nhóm Diệp Quân: “Người đến là ai?’

Trấn Thiên đáp: “Tộc trưởng Trấn Thiên của Trấn tộc đến thăm hỏi yêu thần”.

Trấn tộc!

Hư ảnh chậm rãi ngưng tụ thành một ông lão, ông lão hơi chắp tay rồi nói: “Trấn tộc trưởng, yêu thần không ở thế giới này”.

Trấn Thiên nhíu mày: “Không ở thế giới này?”

Ông lão gật đầu: “Đúng thế”.

Trấn Thiên trầm giọng hỏi: “Có thể liên lạc được với yêu thần không?”

Ông lão nghiêm túc đáp: “Chỉ có Yêu Nguyệt đại nhân mới có thể liên lạc được”.

Yêu Nguyệt!

Trấn Thiên lại nói: “Có thể thông báo cho Yêu Nguyệt đại nhân không?”

Ông lão thoáng do dự, sau đó gật đầu xoay người rời đi.

Nếu là người khác đương nhiên ông ta sẽ không đi thông báo, phải biết rằng dưới tình huống yêu thần không có ở đây, rất nhiều chuyện ở khu vực Cổ Hoang hiện tại đều cho Yêu Nguyệt đại nhân xử lý. Vì thế địa vị của Yêu Nguyệt đại nhân ở Yêu tộc cực kỳ cao quý, dù là bốn thần vương gặp bà ta cũng phải hành lễ.

Trấn Thiên đột nhiên nói: “Tiểu hữu đã từng gặp Thần Nhất chưa?”

Diệp Quân gật đầu: “Từng gặp một lần”.

Trấn Thiên cười khẽ: “Năm đó những đệ tử tín đồ kia của ông ta vì tranh đoạt truyền thừa mà có thể nói là đánh nhau đến mức sứt đầu mẻ trán, ngay cả vũ trụ Thần Nhất cũng chia năm xẻ bảy. Không ngờ cuối cùng truyền thừa này lại rơi vào tay cậu, chắc chắn đám nguỵ thần ở Chúng Thần Điện sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu đúng không?”

Diệp Quân gật đầu: “Ta từng đánh nhau với bọn họ mấy lần, nhưng không biết vì sao gần đây bọn họ lại không có hành động gì cả”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện