Chương 2942

Chương 2942

Mà lúc này Diệp Quân cũng hơi bất ngờ, hắn nhìn Trấn Thiên, cười nói: “Trấn Thiên tộc trưởng, ông chắc chắn chứ?”

Trấn Thiên gật đầu: “Chắc chắn”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Vì sao?”

Trấn Thiên cười khẽ: “Nhất định phải có một lý do sao?”

Diệp Quân cười đáp: “Cũng không phải như thế, nhưng đây không phải chuyện nhỏ, ta hy vọng Trấn Thiên tộc trưởng có thể suy nghĩ kỹ”.

Trấn Thiên chợt nói: “Theo ta được biết, Thần Võ của nhà họ Thần đã dẫn theo binh lính nhà họ Thần đi tìm Diệp công tử, hơn nữa nhiều nhất là nửa canh giờ bọn họ sẽ đến bên ngoài Trấn tộc chúng ta. Nếu Diệp công tử đồng ý chuyện hợp tác giữa chúng ta thì chúng ta có thể luyện tay trước xử lý đám người nhà họ Thần này.

Diệp Quân nhìn chằm chằm Trấn Thiên không nói một lời.

Trấn Thiên cười im lặng.

Một lúc lâu sau đó, Diệp Quân cười nói: “Ta không có lý do gì để từ chối cả”.

Trấn Thiên cười to: “Vậy chúc cho chúng ta hợp tác vui vẻ”.

Dứt lời ông ta nhìn về phía Trấn Nam Tuyết: “Dẫn Diệp công tử đi tới điện bên cạnh nghỉ ngơi một lát, chuẩn bị tiếp chiến”.

Trấn Nam Tuyết gật đầu, cô ta nhìn về phía Diệp Quân: “Mời Diệp công tử”.

Diệp Quân nhìn thoáng qua mấy người sau lưng Trấn Thiên, sau đó nói: “Được”.

Dứt lời hắn đứng dậy rời đi cùng Trấn Nam Tuyết.

Ngay sau khi Diệp Quân và Trấn Nam Tuyết rời đi, một ông lão tóc bạc cất lời: “Tộc trưởng, vì sao ngài lại làm thế?”

Những cao thủ Trấn tộc khác cũng đồng loạt nhìn về phía Trấn Thiên, trong mắt bọn họ cũng tràn đầy sự khó hiểu và nghi ngờ.

Trấn Thiên khẽ thở dài: “Người ta cho chúng ta xem miễn phí thì chúng ta thật sự xem được à?”

Ông lão tóc bạc thắc mắc: “Vì sao không thể chứ?”

Truyện sẽ thay đổi giờ cập nhật nhé mn. Hiện truyện cập nhật vào 8h sáng và 8h tối hàng ngày. Nếu mọi người có ý kiến về thời gian cập nhật có thể bình luận để mình biết nha (Lưu ý không kèm từ tục tĩu để tránh bị lọc tự động).

Trấn Thiên nhìn thoáng qua mọi người xung quanh, sau đó nói: “Đương nhiên là có thể xem, nhưng Trấn tộc chúng ta còn cần thể diện không?”

Mọi người im lặng.

Đúng thế, lợi dụng người khác như thế thật sự hơi mất mặt, nhưng mọi người đều cảm thấy không sao cả.

Trấn Thiên nói tiếp: “Nếu là người bình thường, chúng ta muốn lợi dụng cũng được thôi. Nhưng Diệp công tử này không phải người bình thường, nếu Trấn tộc chúng ta chọn mặt dày lợi dụng người ta, thì ấn tượng về chúng ta trong lòng hắn sẽ giảm đi rất nhiều…”

Ông lão tóc bạc trầm giọng nói: “Tộc trưởng, sao ông lại nói hắn không phải người bình thường?”

Trấn Thiên hờ hững nói: “Chẳng lẽ hắn không biết giá trị quyển ghi chép này của Thần Nhất? Mà nếu đã biết giá trị của nó nhưng vẫn muốn cho chúng ta mượn xem…”

Ông lão càng nghi ngờ: “Việc này có vấn đề gì sao?”

Mấy ông lão khác cũng thấy mơ hồ.

Trấn Thiên khẽ thở dài: “Cốt lõi của vấn đề nằm ở chỗ thái độ của hắn với quyển sổ kia, từ đầu đến cuối hắn đều không quá coi trọng nó… Điều này chỉ có hai nguyên nhân, một là hắn không biết, không biết giá trị của nó nên mới không xem trọng; hai là biết giá trị của nó nhưng ở trong mắt hắn giá trị này cũng chẳng là bao… Cộng thêm những biểu hiện của hắn trước đây, vì thế ta chắc chắn thế lực đứng sau Diệp công tử này cực kỳ cực kỳ đáng sợ”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện