Chương 2907

Nói đến đây, cô ta khẽ mỉm cười: “Nếu tiền bối lấy được cuốn nhật ký kia, đừng nói là mười Tổ Mạch cực phẩm, thậm chí là hai mươi Tổ Mạch cực phẩm, nhà họ Thần ta cũng nguyện ý đưa”.

Nghe Thần Tuyết nói vậy, Thần Cố đột nhiên nhận ra, chết tiệt, sao ông ta lại cảm thấy có gì đó không ổn nhỉ, nguyên nhân là ở đây, như Thần Tuyết đã nói, cuốn nhật ký này không ở trong tay Bắc Tề Vương, đối phương muốn ngồi mát ăn bát vàng chắc!

Nghĩ tới đây, Thần Cố không khỏi lạnh lùng liếc Bắc Tề Vương một cái.

Bắc Tề Vương liếc nhìn Thần Tuyết ở bên cạnh, Thần Tuyết khẽ mỉm cười không nói gì.

Bắc Tề Vương cười nói: “Vậy đơn giản thôi, chúng ta cược xem cuốn nhật ký rốt cuộc sẽ vào tay ai, nếu như nó rơi vào tay khu vực Cổ Hoang ta, đến lúc đó, hai mươi Tổ Mạch cũng không mua được đâu”.

Thần Tuyết bình tĩnh nói: “Vậy lúc đó hẵng nói?”

Bắc Tề Vương khẽ mỉm cười, quay người rời đi không nói lời nào.

Tuy nhiên, khoảnh khắc lão ta quay lại, có một tia u ám ánh lên trong mắt lão ta.

Sau khi Bắc Tề Vương và Bắc Phong rời đi, Thần Cố ở bên cạnh đột nhiên hỏi: “Lão ta muốn làm gì vậy?”

Thần Tuyết nhẹ nhàng nói: “Nếu ta đoán đúng, thì chắc hẳn là đã đến gặp Diệp Quân rồi”.

“Cái gì!”

Thần Cố sửng sốt: “Đã tìm đến Diệp Quân rồi?”

Thần Tuyết gật đầu: “Đúng, hơn nữa, hẳn là đã thất bại, nên lão ta tìm đến chúng ta, một là để không dưng có 10 Tổ Mạch, hai là để chúng ta tiếp tục nhắm vào Diệp Quân. Sau đó thì đứng xem chúng ta đấu đá với Diệp Quân, còn lão ta ở giữa hưởng lợi”.

Thần sắc Thần Cố lập tức trở nên hung ác: “Con yêu này thâm thật”.

Trên thực tế, ba gia tộc lớn cũng không hòa thuận gì, mọi người đều tranh giành lẫn nhau, nhưng cũng không đến mức sống còn.

Tựa hồ nghĩ tới cái gì, Thần Cố lại nói: “Không đúng, Bắc Tề Vương này là một yêu vương có 7 phần thần tính, nếu lão ta tự mình ra tay, thì Diệp Quân nhất định không có đường sống, làm sao có thể thất bại được?”

Thần Tuyết hỏi ngược lại: “Nếu lão ta thất bại, điều đó có nghĩa là gì?”

Thần Cố sửng sốt.

Nếu Bắc Tề Vương thất bại, điều đó có nghĩa là gì?

Điều đó có nghĩa là xung quanh Diệp Quân nhất định phải có cường giả cao cấp!

Nghĩ đến đây, sắc mặt Thần Cố nhất thời trầm xuống, sắc mặt không khỏi trở nên nghiêm túc hơn mấy phần.

Thần Tuyết trầm giọng nói: “Diệp Quân không đơn giản đâu, đại trưởng lão, chúng ta không thể tùy tiện đi giết người này, phải điều tra trước, sau đó mới quyết định”.

Thần Cố vẫn do dự.

Bởi vì ông ta nóng lòng muốn lấy cuốn nhật ký đó, nếu bây giờ lấy được, mặc dù vẫn phải nộp lên nhưng ông ta có thể đọc nó, nhưng nếu rơi vào tay người khác, thì ông ta không thể.

Tựa hồ biết Thần Cố đang suy nghĩ gì, Thần Tuyết nhắc nhở: “Lấy đại cục làm trọng”.

Lấy đại cục trọng!

Thần Cố trong lòng thở dài, khẽ gật đầu.

Nếu như Bắc Tề Vương thật sự đã thất bại, thì Diệp Quân quả là không đơn giản.

Phải điều tra trước!

Thần Tuyết nhìn bầu trời xa xăm, lúc này cô ta càng tò mò về Diệp công tử này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện