Chương 2890

Diệp Quân hoang mang.

Tiểu Bạch cũng ngơ ngác.

Nhị Nha ôm Tiểu Bạch lên, khẽ nói: “Đừng nói cho nó biết, nếu không ngày nào nó cũng đòi đấy”.

Tiểu Bạch chớp mắt, chỗ hiểu chỗ không.

Diệp Quân thầm hỏi: “Tháp gia, Nhị Nha nói gì thế?”

Tiểu Tháp im lặng một hồi rồi nói: “Giữa ngươi và họ… ta chọn họ”.

Diệp Quân: “…”

Dù có ở trước mặt Kiếm Chủ Nhân Gian và Kiếm Chủ Thanh Sam, nó cũng sẽ chọn Tiểu Bạch và Nhị Nha, chứ đừng nói là giữa Diệp Quân và họ.

Hai tiểu tổ tông này quả thật không thể đắc tội, nếu không họ sẽ trừng phạt ngươi rất mạnh tay.

Diệp Quân bất lực, chỉ đành điều trị vết thương trước.

Đánh nhau với Bắc Phong, hắn bị thương cũng không quá nặng, nhưng bị Nhị Nha đánh mấy cái suýt nữa đã khiến hắn xong đời.

Nhị Nha thờ ơ nhìn Diệp Quân đang trị thương, sau đó ôm Tiểu Bạch quay về trong Tiểu Tháp.

Khoảng nửa canh giờ sau, vết thương của Diệp Quân hoàn toàn hồi phục.

Lúc này một cô gái bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, người đến chính là Trấn Nam Tuyết của Trấn tộc.

Nhìn thấy Trấn Nam Tuyết, Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Nam Tuyết cô nương, cô…”

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Ngươi thế mà lại đánh bại được Bắc Phong”.

Cô ta vẫn luôn âm thầm chú ý tới Diệp Quân, vì cô ta biết khu vực Cổ Hoang chắc chắn sẽ tìm đến Diệp Quân, nếu Diệp Quân không thể sống sót, vậy thì hợp tác giữa họ sẽ trở nên vô nghĩa, thế nên cô ta vẫn mong thế lực đằng sau Diệp Quân có thể chống lại được sự trả thù của khu vực Cổ Hoang.

Nhưng cô ta không ngờ thanh niên kiếm tu trước mặt này lại đánh bại Bắc Phong.

Phải biết rằng, Bắc Phong là cường giả có sáu phần thần tính cảnh giới Thần Đạo đấy.

Diệp Quân lắc đầu: “May mắn thôi”.

Diệp Quân biết rõ sở dĩ hắn có thể đánh thắng Bắc Phong là nhờ vào kiếm Thanh Huyên, nếu không hắn rất khó đánh bại đối phương.

Trận chiến này cũng khiến hắn hiểu rõ thực lực của mình, một cường giả có sáu phần thần tính là cực hạn hiện giờ của hắn, nếu là cường giả có bảy phần thần tính thì chắc chắn hắn đánh không lại, cho dù có kiếm Thanh Huyên, hắn cũng chưa chắc có thể đánh bại.

Giống như bây giờ, nếu hắn có kiếm Thanh Huyên cũng không phải là đối thủ của Nhị Nha.

Thế nên hắn chưa từng nghĩ có kiếm Thanh Huyên thì sẽ là vô địch.

Trấn Nam Tuyết khẽ lắc đầu: “Bắc Phong là vị chiến tướng đứng đầu dưới trướng Bắc Tề Vương, sức chiến đấu của ông ta cực kỳ đáng sợ, ta không ngờ ngươi lại có thể đánh bại ông ta… Diệp công tử, ta đánh giá thấp ngươi rồi”.

Diệp Quân cười nói: “Cô đến tìm ta có chuyện gì sao?”

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Về cơ bản ta đã giải quyết xong chuyện của Đạo Thị…”

Nói đến đây cô ta nhìn Diệp Quân: “Nhưng bây giờ có một vấn đề, đó là vì trước đó ngươi đã giết rất nhiều quản lý của Đạo Thị nên các Đạo Thị xuất hiện tình trạng mất khống chế, nhân lực không đủ…”

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết chuyện này, cô yên tâm, đến lúc đó sẽ có người đến xử lý”.

Trấn Nam Tuyết hơi tò mò: “Có người đến hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện