Chương 2877

Lúc này Mộc Nguyên thật sự cảm thấy vô cùng vui mừng vì đã chọn đi theo Diệp Quân, nếu không ông ta muốn đột phá cảnh giới Thần Đạo là một chuyện quá khó khăn.

Nghe thấy lời xác nhận của Mộc Nguyên, Diệp Quân cũng bật cười.

Thực lực của Mộc Nguyên và hai vị Thần Tướng được tăng lên đương nhiên cũng là một chuyện tốt với hắn, dẫu sao Mộc Nguyên và hai Thần Tướng cũng là trợ tướng đắc lực của hắn.

Như nghĩ đến điều gì, Mộc Nguyên đột nhiên nói: “Thần đồ cũng đã tu luyện đến cấp bậc Thần Đạo rồi”.

Thần đồ!

Diệp Quân hơi sững sờ, hắn mở lòng bàn tay, thần đồ xuất hiện trong tay hắn.

Hắn đã suýt quên mất thần đồ này rồi.

Cũng đành chịu, từ sau khi có kiếm Thanh Huyên hắn đã không quá hứng thú với thần vật khác nữa rồi.

Lúc này thần đồ vô cùng hưng phấn và hơi rung động.

Thật ra lúc đầu nó chỉ còn cách cảnh giới Thần Đạo một bước, tiếc là một bước này còn khó hơn lên trời. Hơn nữa khi đó địa vị của nó trong Thần Điện không hề cao, vì thế nó hoàn toàn không có tài nguyên gì, tất cả tài nguyên gần như đều thuộc về thần ấn, cũng vì lý do đó nên lúc trước nó thăng cấp rất chậm.

Mà từ sau khi đi theo Diệp Quân, nó phát hiện chủ nhân mới này rất rộng rãi, không chỉ cho nó tu luyện trong Tiểu Tháp còn cho nó sử dụng Tổ Mạch Tổ Nguyên miễn phí.

Quan trọng nhất là còn không cần nó phải làm việc!

Việc này cũng khiến nó cảm thấy hơi ngại.

Bây giờ nó ngày càng cảm thấy thần ấn kia chắc chắn là một kẻ ngu xuẩn, nếu thần ấn chịu ở lại nơi này thì với thiên phú và sự đặc biệt của nó, chắc chắn nó sẽ thăng cấp lên một tầm cao mới.

Cảm nhận được sự hưng phấn của thần đồ, Diệp Quân cười nói: “Chúc mừng”.

Thần đồ vui vẻ vội nói: “Cảm ơn chủ nhân”.

Diệp Quân cười khẽ, như nghĩ đến điều gì, hắn lấy một quyển cổ tịch màu đen mà Thần Nhất để lại ra, nhìn cổ tịch màu đen trong tay. Trước kia thần đồ từng nói đây là một quyển sổ Thần Nhất để lại, nhưng hắn cảm thấy chắc chắn nó không đơn giản như thế!

Tiếc là trước đây hắn giết Đạo Nhiên quá vội, không kịp hỏi đối phương rốt cuộc đây là cái gì.

Mà lúc này Mộc Nguyên đột nhiên nói: “Diệp thiếu đang nghi ngờ rốt cuộc thứ này là gì à?”

Diệp Quân gật đầu.

Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Ta cảm thấy có thể trong đây tiết lộ làm cách nào để đạt tới mười phần thần tính”.

Mười phần thần tính!

Diệp Quân cau mày, trước mắt đã biết Thần Nhất là cao thủ có thần tính cao nhất, đã đạt tới mười phần trong truyền thuyết.

Mộc Nguyên nói tiếp: “Diệp thiếu, có lẽ người của nhà họ Thần có thể đọc hiểu chữ trên thứ này…”

Nhà họ Thần!

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, lúc trước hắn muốn đến thăm hỏi nhà họ Thần, mà nhà họ Thần này lại nói hắn không có tư cách thăm hỏi.

Rõ ràng hắn không thể mang thứ này đến nhà họ Thần để hỏi.

Diệp Quân không suy nghĩ nhiều nữa mà cất cổ tịch màu đen vào, hắn không hề có hứng thú làm cách nào đạt đến mười phần thần tính, dẫu sao hắn cũng không đi con đường thần tính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện