Chương 2823

Triệu Lão đương nhiên sẽ không ngồi yên chờ chết, ông ta thúc giục bức tượng thần đánh ra một đòn nữa, nhưng vừa chạm tới thanh kiếm của Diệp Quân, bức tượng thần đã vỡ tan tành. Triệu Lão trợn mắt, cơ thể như chịu một đòn nghiêm trọng, miệng liên tục ho ra máu.

Tượng thần vỡ tan, ông ta lập tức bị thương nặng!

Sau khi dừng lại, Triệu Lão vội tức giận gào lên: “Kỳ Mạc, bây giờ hắn đã là nỏ mạnh hết đà, sao ông còn chưa ra tay?”

Nỏ mạnh hết đà?

Kỳ Mạc nhìn Diệp Quân đằng xa, trầm mặc.

Đánh tới bây giờ, tuy Diệp Quân thỉnh thoảng cũng bị thương, nhưng nhìn thế nào Diệp Quân cũng không giống nỏ mạnh hết đà!

Tên Triệu Lão này muốn lừa mình!

Thấy Kỳ Mạc không phản ứng gì, Triệu Lão thật sự sốt ruột, ông ta lại vội nói: “Kỳ Mạc, bây giờ ra tay, ông sẽ có được bảy phần Tổ Mạch của hắn, Đạo Thị ta chỉ cần ba phần…”

“Triệu Lão!”

Đúng lúc này, Kỳ Mạc chậm rãi bước ra, ông ta nhìn chằm chằm Triệu Lão, cực kỳ bất mãn: “Ông đừng nói lung tung, nhà họ Kỳ và Diệp công tử đúng là đã xảy ra vài chuyện không vui, nhưng ta đã điều tra rõ ràng, chuyện đó hoàn toàn là lỗi của người nhà họ Kỳ, không thể trách Diệp công tử”.

Nói tới đây, ông ta nhìn về Diệp Quân, trịnh trọng nắm tay ôm quyền: “Diệp công tử, lúc trước tiểu bối nhà họ Kỳ ta không hiểu chuyện, xúc phạm ngươi, mong ngươi rộng lượng không chấp nhặt, đừng để trong lòng”.

“Kỳ Mạc!”

Triệu Lão đằng xa đột nhiên gào lên giận dữ: “Ông đúng là tiểu nhân đê tiện vô liêm sỉ, ông cho rằng bây giờ ông rút lui thì hắn sẽ buông tha cho nhà họ Kỳ sao? Người này thiên phú yêu nghiệt một khi để hắn có cơ hội phát triển thì nhà họ Kỳ đứng trước mặt hắn sẽ chỉ là con cừu non đợi bị làm thịt, đến lúc đó, ông hối hận cũng muộn rồi…”

Diệp Quân đột nhiên mở lời: “Ông đừng nói lung tung, ta với nhà họ Kỳ chỉ xảy ra chút hiểu lầm, bây giờ hiểu lầm đã được giải quyết, đương nhiên không cần trả thù gì nữa…”

Nghe Diệp Quân nói vậy, Kỳ Mạc âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói: “Diệp công tử sáng suốt…”

Diệp Quân đột nhiên cắt ngang lời gã: “Muốn hợp tác đánh sập Đạo Thị không?”

Nghe Diệp Quân nói vậy, Kỳ Mạc sửng sốt.

Hợp tác?

Cái quái gì vậy?

Bây giờ ông ta không theo kịp suy nghĩ của Diệp Quân nữa rồi.

Diệp Quân còn nghiêm túc nói: “Chúng ta hợp tác đánh sập Đạo Thị, ông thấy sao?”

Kỳ Mạc nhìn thoáng qua Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử nói đùa rồi, chuyện lớn như vậy, sao ta có thể quyết định được? Việc này… Ta phải quay lại bẩm báo với gia chủ”.

Ông ta không từ chối vì sợ chọc giận Diệp Quân.

Diệp Quân cũng không nói tiếp, chỉ nhìn Triệu Lão ở đằng xa: “Ông có thể đi rồi đấy”.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Giờ phút này, Triệu Lão và Kỳ Mạc đều sửng sốt.

Đùa cái gì vậy?

Ngươi không đánh nữa à?

Thấy Diệp Quân đi thật, Kỳ Mạc vội nói: “Diệp công tử…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện