Chương 2811

Kỳ Mạc bình tĩnh nói: “Thời gian này tại sao bọn ta không đi quấy rầy Diệp Quân? Bởi vì bọn ta đang điều tra lai lịch của hắn, vẫn chưa điều tra rõ ràng. Nhưng bọn ta điều tra ra một chuyện, người này có được truyền thừa từ Thần Nhất”.

Truyền thừa từ Thần Nhất!

Nghe vậy, ba người Mạt Ách thay đổi sắc mặt.

Kỳ Mạc cười nói: “Nói cách khác, trên người Diệp công tử có ít nhất mười Tổ Mạch, ngoài ra còn có vô số bảo vật Thần Nhất để lại”.

Ông ta nhìn ba người Mạt Ách: “Đây chẳng phải nguyên nhân khiến ba người kiên trì đuổi theo nhưng không giết hắn sao?”

Mạt Ách sa sầm mặt mày, không nói gì.

Triệu Lão nhìn mọi người, không nói gì, tiếp tục hút thuốc, nhưng ánh mắt đã thay đổi.

Mười Tổ Mạch.

Truyền thừa Thần Nhất!

Ông ta biết Thần Nhất, đây là vua của vũ trụ Thần Nhất, nghe nói đã đạt tới mười phần thần tính.

Mười phần thần tính!

Đây là một điều rất đáng sợ.

Những thứ mà vị cường giả đặc biệt này để lại nhất định vô cùng quý giá.

Nói không thèm muốn là nói dối.

Sắc mặt của ba người Mạt Ách càng trở nên khó coi, bọn họ vốn định độc chiếm tổ mạch trên người Diệp Quân, nhưng bây giờ e rằng không thể.

Kỳ Mạc cười nói: “Ba bên chúng ta hợp tác thì Diệp Quân nhất định chết chắc, chỉ là sau khi giết hắn, chúng ta phải lương lượng xem phân chia đồ đạc thế nào, tránh đến lúc đó lại tranh giành, làm tổn hại hòa khí”.

Ông ta nhìn ba người Mạt Ách.

Mạt Ách bình tĩnh nói: “Thần Nhất là sư phụ của bọn ta, đồ ông ấy để lại đương nhiên phải thuộc về bọn ta”.

Kỳ Mạc mỉm cười, không nói gì.

Triệu Lão liếc nhìn bọn họ, cũng không nói gì, tiếp tục hút thuốc.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của ba người Mạt Ách càng trở nên khó coi hơn, hiển nhiên hai người trước mắt không muốn nhường.

Lúc này, Kỳ Mạc nói: “Mạt Ách, chúng ta nói gì thiết thực đi”.

Mạt Ách cười nói: “Vậy ba người bọn ta sẽ rút lui”.

Rút lui.

Nghe vậy, thần linh nhà họ Triệu và thần linh nhà họ Vương đều sững sờ.

Triệu Lão và Kỳ Mạc cũng nhíu mày.

Mạt Ách bình tĩnh nói: “Ba người bọn ta từ bỏ thì thần vật trên người Diệp Quân đều thuộc và các ông”.

Nói xong, ông ta không nhiều lời nữa, đứng lên rời đi.

Thần linh nhà họ Triệu và thần linh nhà họ Vương hơi do dự, sau đó cũng đứng lên đi theo.

Mặc dù bọn họ thấy hơi khó hiểu, nhưng lúc này vẫn lựa chọn rời đi.

Thấy ba người rời đi, Kỳ Mạc nhíu mày, nhìn Triệu Lão: “Ba người họ có ý gì?”

Triệu Lão trầm mặc một hồi nói: “Không biết”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện