Chương 2782

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Ông lão lại suy nghĩ hồi lâu: “Ta đã hiểu rõ mọi chuyện, vậy thì… chuyển qua nói chuyện bằng quả đấm chứ hả?”

Diệp Quân gật đầu: “Ta cũng thấy nói chuyện là vô tác dụng…”

Ông lão lắc đầu ngắt lời hắn: “Có chứ. Nói có lý hay không là một chuyện, nhưng chấp nhận hay không là chuyện khác”.

Diệp Quân: “Đổi nơi khác chứ?”

Ông lão: “Đương nhiên”.

Rồi ông ta vung tay, di dời cả hai ra một vùng tinh không.

Ông lão tiếp tục hút thuốc, nói: “Đến đi, để ta xem kiếm của kiếm tu Thiên Quân Cảnh mạnh đến đâu”.

Thoáng dừng lại một chút: “Ngươi phải dùng thanh kiếm đặc biệt kia đấy, bằng không thì chẳng có nổi phần thắng đâu”.

Diệp Quân: “Đương nhiên!”

Hắn gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện.

Ông lão liếc nhìn nó: “Kiếm tốt”.

Diệp Quân không nói gì thêm, bước tới trước, kiếm quang lóe lên.

Chiến!

Nhát kiếm này của Diệp Quân không sử dụng bất kỳ kiếm kỹ nào, chỉ là một kiếm bình thường, thế nhưng cũng đã có uy lực hủy thiên diệt địa. Cảnh giới kiếm đạo bây giờ của hắn đã khác trước đây, kiếm ý vô địch hiện tại cộng thêm kiếm Thanh Huyên, uy lực bộc phát ra đến cảnh giới Thần Đạo cũng không dám coi thường.

Nhìn thấy kiếm này của Diệp Quân, ông lão đột nhiên cầm điếu thuốc gõ nhẹ về phía trước.

Vù!

Vô số làn khói tuôn ra từ điếu thuốc, sau đó hóa thành một tấm kết giới bí ẩn bao vây Diệp Quân tại chỗ, nhưng thoáng chốc kiếm của Diệp Quân đã phá vỡ kết giới bí ẩn ấy, kiếm dài đâm thẳng vào, chém về phía ông lão.

Vẻ mặt ông lão bình tĩnh, ông ta cầm điếu thuốc chỉ về phía trước.

Bùm!

Diệp Quân lập tức văng xa cả mấy vạn trượng, nhưng kiếm ý của hắn vẫn chưa vỡ.

Ông lão cúi đầu nhìn điếu thuốc của mình, đầu điếu đã vỡ ra.

Thấy vậy, ông lão cau chặt lông mày.

Xa xa, Diệp Quân cầm kiếm đứng đó, trong mắt đầy chiến ý, hắn không nói gì mà bỗng biến mất tại chỗ.

Vụt!

Tinh không bị một luồng kiếm quang xé rách.

Phía xa, ông lão xòe tay, trong nháy mắt xung quanh xuất hiện vô số tia sét đỏ như máu, những tia sét này lan ra rồi hình thành một chiếc lồng giam bao quanh Diệp Quân tại chỗ, nhưng giây tiếp theo, Diệp Quân vung kiếm lên, những tia sét đỏ máu đáng sợ ấy đã hóa thành tro bụi.

Ông lão cau mày, người lóe lên, lùi về sau cả nghìn trượng.

Phập!

Diệp Quân chém xuống một nhát, nhưng sau một giây, một cột trụ sấm sét màu đỏ máu đã phóng thẳng tắp từ đầu hắn xuống.

Diệp Quân thản nhiên vung tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện