Chương 2705

Kiếm chém ra…

Oanh!

Sức mạnh phong ấn bí ẩn kia lập tức vỡ tan tành.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân nhếch môi, nhưng sau đó, trên bầu trời có một sức mạnh cường đại hơn đánh thẳng xuống.

Ầm!

Kiếm quang vỡ tan, Diệp Quân lại rơi xuống đất một lần nữa.

Lần này, một lúc lâu sau đó Diệp Quân mới bò ra từ sâu trong lòng đất.

Diệp Quân nằm dưới đất, khoé miệng có máu tươi chảy ra.

Diệp Quân lau đi máu tươi trên khoé miệng, hắn phát hiện thật ra phong ấn này có sơ hở, chỉ cần bất ngơ gia tăng sức mạnh sẽ có thể lập tức phá vỡ nó, nhưng có một vấn đề là sức mạnh phong ấn tiếp theo sẽ mạnh hơn rất nhiều.

Nhưng lúc sức mạnh phong ấn thứ hai đánh xuống, hắn đã là người bình thường, sẽ không bị sức mạnh của nó trấn áp.

Vào khoảnh khắc đó, hắn cũng như đang ở bên ngoài.

Chỉ cần nắm bắt được khoảnh khắc này, hắn sẽ làm được rất nhiều chuyện.

Diệp Quân lau đi máu tươi trên khoé miệng, sau đó đứng lên, hắn biến thành một tia kiếm quang bay lên cao một lần nữa.

Lần này, hắn không sử dụng bất cứ kiếm kỹ nào nữa, chỉ rèn luyện kiếm ý vô địch và kiếm đạo của mình.

Kiếm ý và kiếm đạo mới là nồng cốt của hắn!

Cứ thế, Diệp Quân và Diệp An đối kháng với sức mạnh phong ấn kia hết lần này đến lần khác, mà trong quá trình này, sức mạnh của hai chị em cũng tăng lên rất nhiều.

Không chỉ thực lực của mỗi Diệp Quân, mà thực lực của cả Mộc Nguyên, hai vị Thần Tướng và trâu thần Man Hoang tu luyện trong Tiểu Tháp cũng mạnh hơn rất nhiều, dù sao Diệp Quân cũng liên tục cung cấp Tổ Nguyên cho bọn họ, hơn nữa bọn họ còn ở trong Tiểu Tháp.

Còn những thiên tài nhỏ tuổi như Lâm Bảo Mỹ và Cẩu Đán, dù thực lực của chúng của mạnh hơn rất nhiều, nhưng vì còn quá nhỏ nên không thể so sánh với thế hệ trước được. Có điều tương lai thì chưa biết.

Bên ngoài động thiên Thần Nhất.

Lúc này bốn gia tộc hậu duệ thần linh đã bao vây cửa ra vào động thiên, không chỉ có thế, dưới sự hợp tác của bốn gia tộc, ngoài học viện Thần, không có người và thế lực nào có thể đến gần động thiên Thần Nhất này.

Đây rõ ràng là muốn độc chiếm, rất nhiều người tức giận nhưng không dám nói gì.

Đành chịu thôi, thực lực của bốn gia tộc thật sự quá kinh khủng, dù có giận cũng phải cam chịu.

Mạt Thiên Đô nhìn lối vào động thiên Thần Nhất phía xa, im lặng không nói một lời.

Thật ra lão ta cũng hơi nôn nóng muốn đi vào động thiên Thần Nhất, nhưng vết xe đổ của nhà họ Vương ở ngay trước mắt, lão ta cũng không dám mạo hiểm.

Đợi!

Đợi người bên trong truyền tin ra.

Bốn gia tộc gần như nhận được truyền âm cùng một lúc.

Một lát sau, mấy người Mạt Thiên Đô nhìn nhau, Trần Du trầm giọng nói: “Thì ra không phải Diệp Quân tiêu diệt nhà họ Vương, mà là một thế lực bên trong động thiên Thần Nhất”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện