Chương 268

Diệp Quân siết chặt hai tay: “Nếu như càn khôn vẫn chưa định thì ta và ngươi vẫn còn cơ hội, ta không tin thiên mệnh, ta chỉ tin vào bản thân!”

Cô gái chớp mắt nhìn Diệp Quân, không biết đang nghĩ gì.

Đạo hòa thượng lại gặm một miếng đùi gà, ông ấy trầm mặc hồi lâu, sau đó nói: “Ngươi đợi đấy!”

Nói xong, ông ấy nhìn về phía cô gái: “Nhất Nhất, con đi theo ta!”

Ông ấy dẫn cô gái bước vào trong đại điện.

Diệp Quân trầm mặc không nói gì.

Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ngươi có niềm tin giành được vị trí số một thật sao?”

Diệp Quân nói: “Không!”

Tiểu Tháp không hiểu.

Diệp Quân lại nói: “Ta chém gió đấy! Không chém gió thì ông ấy sao có thể thu nhận ta?”

Tiểu Tháp: “…”

Trong điện.

Cô gái cười nói: “Sư phụ thích hắn không?”

Đạo hòa thượng gật đầu: “Nói thật lòng thì ta rất có hứng thú với tên này, hơn nữa tâm tính và thiên phú đều rất tốt, thật sự là một hạt giống quá tuyệt vời! Đạo Môn chúng ta có thể có được một thiên tài như vậy vào thời điểm này thật đúng là tổ tiên linh thiêng!”

Cô gái khẽ gật đầu: “Sư phụ đang lo lắng tộc Chân Long và nhà họ An à?”

Đạo hòa thượng gật đầu.

Cô gái nghĩ ngợi, sau đó nói: “Sư phụ, nếu như không có tộc Chân Long và nhà họ An nhắm vào thì người thử nói xem liệu hắn có tới Đạo Môn chúng ta hay không?”

Đạo hòa thượng lắc đầu: “Đương nhiên không có khả năng, thư viện Quan Huyên chắc chắn đã mời chào hắn rồi. Mà thư viện Quan Huyên không mời chào hắn chắc chắn là bởi vì kiêng dè tộc Chân Long và nhà họ An. Không chỉ có thư viện Quan Huyên, sáu thế gia lớn không săn đón hắn cũng là vì nhà họ An và tộc Chân Long cả…”

Nói tới đây, ông ấy sững sờ, sau đó nhẹ giọng nói: “Ta đã hiểu ý của con rồi!”

Loại thiên tài như vậy, nếu như không phải đã đi tới bước đường cùng thì đâu có chuyện muốn gia nhập vào một Đạo Môn đã hoàn toàn suy tàn như này?

Sau khi Đạo hòa thượng trầm mặc một lúc thì nhìn về phía cô gái: “Nhất Nhất, con cảm thấy người này thế nào?”

Cô gái nghĩ ngợi, sau đó nói: “Hắn trông rất đẹp trai!”

Đạo hòa thượng sa sầm mặt mày: “Ta hỏi con thấy con người hắn thế nào?”

Cô gái chớp mắt: “Trông đẹp trai như vậy thì chắc hẳn tính cách cũng rất tốt!”

Đạo hòa thượng ngơ ngác: “…”

Trong điện, cô gái cười nói: “Sư phụ, con nghĩ người có thể thu nhận hắn!”

Đạo hòa thượng trầm giọng nói: “Sao lại nói vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện