Chương 2456

Có kiếm Thanh Huyên trong tay, sức chiến đấu của hắn tăng vọt như gắn hỏa tiễn.

Lũ sát thủ khó xơi trước kia bây giờ chỉ như lũ kiến cỏ, một kiếm giết một tên.

Thế như chẻ tre.

Lũ sát thủ còn lại thấy vậy thì không dám tiến lên nữa mà đồng thời lùi lại.

Diệp Quân không đuổi theo, ngẩng đầu nhìn về phía Nhị Nha, thấy cô bé đã đẩy lùi những cường giả bí ẩn kia.

Thấy Tiểu Bạch thoát khỏi nguy hiểm, Nhị Nha cũng không nương tay nữa mà tung ra hàng loạt cú đấm mạnh mẽ làm đối thủ không đỡ được.

Mấu chốt nhất là thân xác siêu hạng của cô bé.

Từ lúc bắt đầu đánh đến giờ, Nhị Nha hoàn toàn không thèm phòng thủ.

Bởi không ai phá được thân xác này.

Các cường giả kia như nhận ra điều gì mà đồng thời thối lui.

Diệp Quân nhíu mày.

Nhị Nha muốn đuổi theo nhưng bị hắn ngăn cản.

Hắn đưa theo Tiểu Bạch đi đến bên cô bé, nhìn về phía cuối thời không Tuế Nguyệt, nói: “Đi gặp mẹ của ta trước đã”.

Phải ưu tiên đi gặp Tần Quan trước.

Bởi vì chỉ có bà mới biết lai lịch thật sự của Quá Khứ Tông.

Nhị Nha nghe vậy thì gật đầu: “Được”.

Mọi người tiếp tục tiến lên.

Lần này không còn ai ngăn cản họ. Dưới sự chỉ dẫn của Bạch Phượng, họ rời khỏi Tuế Nguyệt trường hà, xuất hiện tại một vùng tinh không không rõ tên.

Diệp Quân vừa bước ra đã cảm nhận được vô số khí tức mạnh mẽ bí ẩn.

Làm sắc mặt hắn đanh lại.

Nhị Nha thì tỏ vẻ tò mò.

Họ đi xuyên qua tinh hà, dừng lại trước một bức tường thành vĩ đại chạy dài đến vô tận, vắt ngang tinh không, trông nguy nga hùng vĩ vô cùng.

Bỗng có mười mấy thần thức mạnh mẽ quét tới, nhưng khi vừa tiếp xúc đến Diệp Quân thì thu về.

Đồng thời, cánh cửa trên tường thành mở ra.

Bạch Phượng nói với Diệp Quân: “Mời Thiếu chủ”.

Diệp Quân gật đầu rồi cùng những người khác đi vào, lập tức gặp được một người phụ nữ.

Mặc áo ngắn tay và quần vải.

Chính là Tần Quan!

Diệp Quân vừa thấy bà thì nhoẻn cười.

Bà ấy cũng đáp lại, vừa đi tới vừa nói: “Hình như gầy đi rồi”.

Diệp Quân tí tởn: “Con thưa mẹ!”

Tần Quan cười, nắm lấy tay hắn: “Theo mẹ”.

Bà ấy dẫn hắn, Tiểu Bạch và Nhị Nha đi vào tòa thành cổ. Bạch Phượng và những người khác lặng lẽ thối lui.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện