Chương 2399

Phong Lão trầm giọng nói: “Các chủ bị người khác theo dõi, không tiện lộ mặt”.

Bị người khác theo dõi!

Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, chẳng cần phải nghi ngờ, chắc chắn là Quá Khứ Tông.

Người phụ nữ này cũng quá đáng thật, vậy mà lại phái người theo dõi người bên cạnh mình.

Như nghĩ đến điều gì đó, Diệp Quân vội vàng hỏi: “Lúc trước có người đã báo tin tức của đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả cho ta, là ông phải không?”

Phong Lão gật đầu: “Các chủ đã âm thầm phái người đi điều tra tất cả người của Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả và những Đế Quân kia”.

Diệp Quân nhìn về phía Phong Lão: “Mẹ bảo ông đến tìm ta, có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

Phong Lão gật đầu: “Bọn ta vừa mới nhận được tin tức, có một quân đội thần bí đang đuổi về hướng này, thực lực của bọn chúng cực mạnh, vì vậy, lần này chúng ta tới là để trợ giúp thiếu chủ rút lui”.

Diệp Quân hỏi: “Quân đội thần bí gì cơ?”

Phong Lão lắc đầu: “Không biết, đối phương cực kỳ kín đáo, thực lực lại vô cùng khủng khiếp, người của chúng ta căn bản không dám đến gần”.

Sắc mặt của Diệp Quân tối sầm lại.

Phong Lão tiếp tục nói: “Còn nữa, Quá Khứ Tông đã tăng thù lao của lệnh truy nã lên tới năm đạo Tổ Nguyên, rất nhiều Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đều đã dao động, vội vã chạy về hướng này. Theo như bọn ta được biết, còn có vài cường giả không rõ lai lịch!”

Nghe vậy, Diệp Quân lập tức cau mày: “Cường giả không rõ lai lịch ư?”

Phong Lão gật đầu, giải thích: “Chính là những tên Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đã phong ấn bản thân vì tuổi thọ của mình. Những người này phong ấn bản thân, đã lâu không xuất hiện, nhưng bây giờ, Tổ Nguyên đã xuất hiện, họ chắc chắn không thể chống lại được cám dỗ. Vì vậy, họ đang lần lượt đuổi theo để giết thiếu chủ”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Có tra được có tất cả bao nhiêu Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả không?”

Phong Lão lắc đầu: “Không tra được!”

Diệp Quân cau mày đứng dậy.

Phong Lão cười khổ: “Thực sự không thể tra được, Tuế Nguyệt mênh mông này đã trải qua vô số thời đại, thời đại nào cũng có người tài giỏi, một số người trong số họ vẫn còn sống, nhưng phần lớn đã tự phong ấn bản thân và không màng thế sự, cho nên chúng ta không thể nào tra ra được. Ngay cả Quá Khứ Tông cũng không biết, theo như chúng ta biết, bọn chúng đã cử người đi khắp các thời đại để tìm cường giả…”

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Thì ra là như vậy…”

Phong Lão lên tiếng: “Tuy nhiên, chúng ta lại biết về mấy thế lực mạnh nhất”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Mấy thế lực mạnh nhất sao?”

Phong Lão gật đầu: “Trong Tuế Nguyệt trường hà hàng trăm tỷ năm, thế lực mạnh nhất là Quá Khứ Tông, ở dưới Quá Khứ Tông là thần điện Tuế Nguyệt và ma điện Tuế Nguyệt, tiếp đến là bốn gia tộc Tuế Nguyệt, lần lượt là Cổ tộc, Thiên tộc, Thanh tộc và Du tộc. Phía dưới còn có một số cường giả tán tu cường đại, ví dụ như, tổ long, thiên quân…’

Diệp Quân đột nhiên hỏi: “Tuế Nguyệt trường hà, tổng cộng chỉ có mấy trăm tỷ năm thôi sao?”

Phong Lão lắc đầu: “Không biết nữa, càng tiến về phía trước, chắc chỉ có tông chủ của Quá Khứ Tông kia mới biết”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, đang định lên tiếng, Phong Lão đột nhiên nói: “Thiếu các chủ, mời đi theo ta”.

Nói xong, ông ấy xoay người nhìn về phía Diệp Thanh Thanh: “Làm phiền cô nương mở đường!”

Diệp Thanh Thanh gật đầu, xoay người chém tới một nhát kiếm, lực cản của Tuế Nguyệt trường hà bị chia cắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện