Chương 2354

Một tia kiếm quang loé lên.

Ánh mắt của Đại Kiếm Đế Quân phía xa trở nên cứng đờ, bà ta không nhiều lời mà tiến lên một bước, hai tay cầm kiếm chém về phía trước.

Oanh!

Kiếm thế ngút trời tựa như nước lũ!

Diệp Quân lập tức bị đánh bay, vào khoảnh khắc Diệp Quân bay đi, Đại Kiếm Đế Quân đột nhiên xông về phía trước, lao đến chỗ Diệp Quân một lần nữa.

Đại Kiếm Đế Quân vung nhanh thanh kiếm khổng lồ, chiêu kiếm như mưa bão kéo đến, hoàn toàn không cho Diệp Quân cơ hội thở dốc.

Đối mặt với chiêu kiếm dữ dội của Đại Kiếm Đế Quân, Diệp Quân cũng vô cùng áp lực, vì sức mạnh của người phụ nữ này thật sự rất kinh khủng, mà khi bà ta điên cuồng tấn công, dù hắn có Ngao Thiên Thiên giúp đỡ cũng cảm thấy hơi không chịu được.

Nhưng hắn phát hiện lúc chiến đấu, sức mạnh huyết mạch kia trong người hắn tăng lên rất nhanh!

Hơn nữa sức mạnh kia còn rất kỳ diệu, giống như đang thay đổi cơ thể của hắn vậy!

Nhưng vì chiến đấu nên hắn hoàn toàn không kịp cảm nhận tỉ mỉ, nhưng hắn có một cảm giác là sắp đột phá.

Diệp Quân và Đại Kiếm Đế Quân chiến đấu ngày càng dữ dội, trận chiến của hai người đã đánh vỡ thời không thế giới xung quanh.

Lúc này, Đại Kiếm Đế Quân như phát điên, tay cầm thanh kiếm khổng lồ điên cuồng đánh về phía Diệp Quân, kiếm thế và sức mạnh cường đại mỗi lần đều có thể khiến Diệp Quân chấn động đến mức lui lại mấy vạn trượng.

Lúc này, đối mặt với Đại Kiếm Đế Quân, Diệp Quân như thuyền nhỏ trong biển lớn, có vẻ rất nhỏ bé.

Nhưng hắn cũng rất bướng bỉnh!

Dù bị áp chế, rơi vào thế yếu, nhưng sức mạnh của hắn lại ngày càng kinh khủng!

Nguyên Thiên Đế Tôn ở một hướng khác nhìn hai người, nhíu mày: “Cuối cùng tình hình cuộc chiến cũng thay đổi rồi”.

Nét mặt của Võ Tôn ở bên cạnh ông ta cũng hơi nặng nề.

Dù lúc này Đại Kiếm Đế Quân đang điên cuồng áp chế Diệp Quân, nhưng kiếm thế của bà ta đã đạt tới cấp bậc cao nhất, trừ khi bà ta có thể đột phá, nếu không kiếm thế trước mắt đã là giới hạn của bà ta rồi.

Mà bà ta có thể đột phá ư?

Rõ ràng là rất khó.

Dù sao cao thủ như Đại Kiếm Đế Quân muốn trở nên mạnh hơn cũng giống như cây tre trăm đốt muốn dài hơn vậy, rất khó khăn.

Mà một khi bà ta không thể đột phá, thì sau đó tình hình trận chiến sẽ có thay đổi, vì sức mạnh của Diệp Quân đang dần bùng nổ.

Lúc này, Võ Tôn chợt cất lời: “Ra tay không?”

Nếu bây giờ ba người họ ra tay thì có cơ hội rất lớn để giết chết Diệp Quân.

Nguyên Thiên Đế Tôn im lặng một lúc rồi lắc đầu: “Đợi một lát đã, dù sao lúc này Diệp Quân kia cũng không trốn thoát được”.

Ra tay vào lúc này rõ ràng là muốn trở thành kẻ thù không đội trời chung với Đại Kiếm Đế Quân, nếu Đại Kiếm Đế Quân chỉ có một mình thì cũng không cần quá lo lắng, nhưng bà ta không chỉ có một mình, sau lưng bà ta còn có một thế lực lớn mạnh nữa.

Trở thành kẻ thù dưới tình huống như thế quá không đáng, nghe thấy lời của Nguyên Thiên Đế Quân, Võ Tôn Đế Quân gật nhẹ đầu, không nói gì nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện