Chương 2322

Cô gái quay đầu nhìn Thanh Khưu, Thanh Khưu cười nói: “Bởi vì ta muốn cô ta sống, cho nên cô ta còn sống”.

Linh Nhi: “…”

Nhìn Linh Nhi ngơ ngác, Thanh Khưu khẽ mỉm cười, xoa xoa đầu nhỏ của Linh Nhi, sau đó dịu dàng nói: “Bởi vì chúng ta muốn chơi, cho nên mọi người mới có cái để chơi, dù sao tên đó vẫn còn cần họ, cần vài đối thủ, cần ma luyện…nếu chúng ta không muốn chơi, thì cái gì mà Ác Đạo Thiện Đạo, cái gì mà vượt qua Đại Đạo …đều sẽ không được chơi, sở dĩ họ vẫn còn tồn tại chỉ bởi vì chúng ta muốn chơi thôi!”

Nói đến đây, bà ấy đột nhiên chớp mắt, rồi nói: “Đương nhiên, chuyện này phải giữ kín với Tiểu Quân. Mấy người chúng ta đã bàn bạc rồi, nhất định phải cư xử yếu ớt nhất có thể trước mặt hắn… ”

Linh Nhi: “…”

Trong thời không Tuế Nguyệt nào đó, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đã tập hợp lại một chỗ.

Người dẫn đầu vẫn là nữ kiếm tu kia.

Đứng bên cạnh nữ kiếm tu, còn có một ông lão, tên của ông ta là Khô Huyền, cũng là một vị Đế Quân. Ở bên cạnh hai người là Thiên Tôn và Địa Tôn, không những thế, Đệ Nhất Phong và Đệ Nhất Lâu cũng ở đây.

Ngoài ra, còn có hơn một trăm tên Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

Bên cạnh nữ kiếm tu, Khô Huyền đột nhiên nói: “Đại Kiếm Đế Quân, tại sao lại không đuổi theo?”

Nữ kiếm tu cũng là một cường giả trong bảng Tuế Nguyệt, tên là Đại Kiếm Đế Quân.

Đại Kiếm Đế Quân hờ hững nhìn Khô Huyền Đế Quân, sau đó nói: “Chờ người”.

Khô Huyền Đế Quân khẽ nhíu mày: “Chờ ai?”

Đại Kiếm Đế Quân nói: “Hai vị Đế Quân!”

Hai vị Đế Quân!

Nghe thấy vậy, Khô Huyền Đế Quân quay đầu lại liếc nhìn Đại Kiếm Đế Quân, nghi ngờ hỏi: “Chúng ta có bằng này người, chẳng lẽ lại không giết nổi hai người họ sao?”

Đại Kiếm Đế Quân hờ hững nói: “Khô Huyền Đế Quân, ngươi không nên xem thường hai người này, ngươi phải biết rằng, trước đó không lâu, Cổ Kính Đế Quân đã chết trong tay hai người họ”.

Khô Huyền Đế Quân hơi kinh ngạc, đương nhiên ông ta biết Cổ Kính Đế Quân, thực lực cá nhân của Cổ Kính Đế Quân cũng không phải quá mạnh, nhưng Tiên Thiên Cổ Kính lại rất khủng khiếp, ông ta không ngờ Cổ Kính Đế Quân lại chết.

Lúc này, sự khinh bỉ của ông ta được rũ bỏ hoàn toàn.

Đại Kiếm Đế Quân hướng mắt nhìn về phía xa, nơi tận cùng của thời không Tuế Nguyệt, ánh mắt lạnh lùng.

Từ khi mới giao chiến đến nay, cũng bởi vì khinh thường kẻ địch, bà ta đã phải chịu thiệt nhiều, thậm chí còn suýt chết ở trong tay người phụ nữ kia.

Giờ đây, bà ta không còn dám xem nhẹ nữa!

Đợi mọi người đến đông đủ rồi mới đánh!

Phải chắc chắn rằng sẽ không có bất cứ sai sót gì xảy ra!

Đại Kiếm Đế Quân như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên hỏi: “Chủ nhân bút Đại Đạo bây giờ đang ở đâu?”

Ông lão áo đen đứng bên cạnh bà ta thấp giọng nói: “Vẫn đang bị ngăn cản ở Đại Đạo Giới!”

Đại Kiếm Đế Quân hơi híp mắt: “Ngươi chắc chắn chứ?”

Ông lão áo đen gật đầu: “Chắc chắn. Hơn nữa, tông chủ đã sớm cảnh cáo người này, cho nên ông ta sẽ không dám ra tay”.

Đại Kiếm Đế Quân khẽ gật đầu, bà ta vẫn rất kiêng dè chủ nhân bút Đại Đạo này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện