Chương 2312

Ông nội thực sự đã đến đây!

Chỉ là hắn có chút khó hiểu, ông nội tới đây làm cái gì? Chẳng lẽ tới khiêu chiến với cao thủ?

Diệp Quân tựa hồ nghĩ tới điều gì, hỏi: “Tiền bối, ngoại trừ ông nội của ta, còn có ai khác không?”

Nam Chủ cười nói: “Còn có một vị kiếm tu mặc áo bào màu mây”.

Nói rồi, ông ta dừng một chút, sau đó nói: “Chúng ta cũng là bạn tốt!”

Diệp Quân chớp chớp mắt, sau đó ôm quyền khẽ cười: “Không ngờ tiền bối lại là bạn tốt với ông nội ta, vậy thì tiền bối cũng là người một nhà rồi”.

Nam Chủ vội vàng nói: “Đúng vậy, chúng ta là người một nhà”.

Diệp Quân đột nhiên thấp giọng thở dài, vẻ mặt phiền muộn.

Thấy vậy, Nam Chủ có chút khó hiểu: “Sao vậy?”

Diệp Quân do dự, có vẻ như rất khó nói.

Nam Chủ cười nói: “Cậu gặp khó khăn gì à?”

Diệp Quân gật đầu: “Tiền bối, nói thật, hai người chúng tôi đã chạy trốn đến đây”.

Nam Chủ cau mày: “Có người đuổi theo cậu?”

Diệp Quân nói: “Đúng vậy, bên ngoài, có mấy tên Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đuổi giết ta”.

Mấy tên!

Diệp Thanh Thanh liếc nhìn Diệp Quân, nhưng không nói gì.

Sắc mặt Nam Chủ nhất thời lạnh xuống: “Dám truy sát cháu trai của bạn ta, to gan thật!”

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên xuất hiện một luồng khí thế mạnh mẽ.

Thấy vậy, Diệp Quân vội vàng nói: “Sẽ không phiền tiền bối đấy chứ?”

Nam Chủ có chút không vui: “Cậu nói cái gì vậy? Chúng ta đã là người một nhà, gì mà phiền phức! Dám truy sát cháu trai của bạn cũ ta, đúng là chán sống rồi, cậu chờ ở đây đi, ta sẽ đem đầu của mấy tên đó tới!”

Nói xong, ông ta bước ra ngoài.

Diệp Quân do dự một chút, sau đó nhắc nhở: “Tiền bối, bọn hắn rất lợi hại!”

Nam Chủ cười nói: “Yên tâm, ta cũng rất mạnh, cậu chờ một chút, ta đi rồi sẽ về ngay!”

Nói xong, thân hình ông ta run lên, lao vọt ra khỏi sảnh.

Nhưng rất nhanh, ông ta lại từ ngoài đại sảnh đi vào, lúc này nụ cười trên mặt đã hoàn toàn biến mất, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, giọng nói run run: “Cậu nói chỉ có mấy người sao?”

Diệp Quân: “…”

Vài người?

Nam Chủ lúc này tê liệt.

Khi ông ta đi ra ngoài, liền nhìn thấy mấy trăm người, mấy trăm người, hơn nữa đều là Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đỉnh cấp, đặc biệt là mấy người cầm đầu, khí tức còn mạnh hơn.

Mấy trăm người mà hắn lại nói là mấy người……

Nam Chủ hoàn toàn tê liệt.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Bọn chúng có bao nhiêu người?”

Nam Chủ nhìn về phía Diệp Quân: “Mấy trăm người!”

Khóe miệng Diệp Quân khẽ giật một cái, nhưng không nói gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện