Chương 2278

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Ánh mắt Diệp Thanh Thanh bỗng trở nên lạnh lùng, nói: “Bởi vì trong lòng cha của con, bà ấy là quan trọng nhất”.

Diệp Quân nhìn Diệp Thanh Thanh, quyết định không lên tiếng.

Vấn đề này không thể nói thêm được nữa.

Nếu nói tiếp, hắn có thể sẽ gặp xui xẻo.

Diệp Thanh Thanh quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, mí mắt Diệp Quân giật giật, hắn cũng hơi sợ cô cô nóng tính này.

Diệp Thanh Thanh nói: “Con đi trước đi!”

Diệp Quân khẽ nhíu mày, dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn về phía tinh không: “Bọn chúng bắt đầu rồi sao?”

Diệp Thanh Thanh nói: “Lát nữa ta sẽ chém đôi thời không Tuế Nguyệt trường hà, con đi trước đi”.

Diệp Quân lắc đầu.

Diệp Thanh Thanh khẽ nhíu mày, bà ấy nhìn chằm chằm Diệp Quân, nói: “Đi trước đi!”

Giọng điệu chắc nịch!

Diệp Quân nhìn thẳng vào mắt bà ấy: “Không!”

Anh mắt Diệp Thanh Thanh lóe lên vẻ tức giận, lạnh lùng nói: “Con ở đây có ích gì chứ? Chỉ làm liên lụy đến ta thôi, con mau đi đi”.

Diệp Quân vẫn lắc đầu.

Sắc mặt Diệp Thanh Thanh lạnh tanh: “Con không đi thì ta không quan tâm đ ến con nữa”.

Nghe vậy, Diệp Quân cảm thấy tức giận, trong tiềm thức hắn muốn nói “không quan tâm thì không quan tâm”, nhưng sau khi nghĩ lại, mặc dù người phụ nữ trước mặt là cô cô của hắn, nhưng bà ấy không mắc nợ hắn thứ gì. Trước đó bà ấy đã cứu hắn, đây chính là ân tình lớn với hắn, hắn không thể coi đó là chuyện đương nhiên.

Nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng Diệp Quân biến mất bảy tám phần, hắn đi tới trước mặt Diệp Thanh Thanh, nghiêm túc nói: “Cô cô, nếu như thực lực của con quá yếu thì đương nhiên con sẽ không ở lại đây làm liên lụy đến cô cô, nhưng giờ con tự tin có thể đủ sức ở lại giúp cô cô”.

Diệp Thanh Thanh trừng mắt nhìn hắn, sắc mặt vẫn lạnh tanh, không lên tiếng.

Diệp Quân kéo tay áo Diệp Thanh Thanh, nhẹ giọng nói: “Hôm nay cô cháu chúng ta cùng đánh bọn chúng một trận, nếu như chúng ta thắng thì tốt, còn nếu chết trận thì Diệp Quân con cũng không hối hận, cho nên, cô cô đừng giận chuyện này nữa, được không?”

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Quân một hồi lâu, sau đó quay đầu đi, vẫn không lên tiếng, nhưng vẻ lạnh lùng trong đôi mắt xinh đẹp đã mờ nhạt đi rất nhiều.

Bùm!

Đúng lúc này, thời không trên bầu trời đột nhiên tách ra, linh khí mạnh mẽ như thác lũ quét xuống, trong khoảnh khắc, toàn bộ Thiên Khí Giới sôi trào.

Chúng đang tới!

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trên đó có sáu trăm cường giả hàng đầu, hai người đứng đầu chính là Thiên Tôn và Địa Tôn.

Diệp Thanh Thanh đột nhiên nói: “Bây giờ đi vẫn còn kịp”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Ta bằng lòng cùng cô cô sát cánh chiến đấu, đến chết mới thôi”.

Diệp Thanh Thanh quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, vừa nhìn, bà ấy đột nhiên cười nói: “Hay cho câu đến chết mới thôi, như con đã nói, hôm nay chúng ta chiến đấu đến chết mới thôi”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện