Chương 2235

Vợ chồng dung hợp, có thể đánh được vài chiêu với cha hắn luôn chứ nhỉ?

Diệp Quân lắc đầu mỉm cười, xoay người rời khỏi Tiểu Tháp, vừa mới rời đi, Dạ Nam Tình đã xuất hiện ở trước mặt hắn.

Diệp Quân hơi sửng sốt, sao lại tới nữa rồi?

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, nhưng không nói gì.

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình, hơi khó hiểu, cô gái này định làm gì?

Dạ Nam Tình nói: “Đi theo ta tới một chỗ!”

Diệp Quân đang định mở lời, nhưng Dạ Nam Tình đã vung tay phải lên, ngay sau đó, cô ta và Diệp Quân đã biến mất tại chỗ.

Khi cả hai xuất hiện thì đã đến Tuế Nguyệt trường hà.

Diệp Quân nhìn cô gái bên cạnh, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc, khoảnh khắc vừa nãy, gay cả năng lực phản kháng hắn cũng chẳng có!

Mẹ kiếp?

Cô gái này giả heo ăn thịt hổ sao?

Dạ Nam Tình xòe bàn tay ra: “Cho ta mượn Tiểu Tháp dùng một lát”.

Diệp Quân không đáp.

Dạ Nam Tình biết người này thích lạt mềm buộc chặt, vì vậy nhẹ giọng nói: “Ngươi đừng tức giận, câu nói lúc trước của ta không hề cố ý, cũng không có ý gì khác”.

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình, sau đó xòe lòng bàn tay ra, Tiểu Tháp chậm rãi bay lơ lửng trước mặt Dạ Nam Tình.

Thấy Diệp Quân đưa Tiểu Tháp ra, Dạ Nam Tình cảm thấy hơi phức tạp, người này thật sự không biết cái tháp này trân quý đến mức nào sao?

Lúc đầu, cô ta thậm chí còn nghĩ đến việc cướp nó đi.

Nhưng khi nghĩ đến việc tên này đã cho cô ta mượn không chút do dự thì suy nghĩ đó đã biến mất.

Dạ Nam Tình thu hồi suy nghĩ của mình, cô ta chỉ vào Tiểu Tháp, Tiểu Tháp khẽ rung lên, sức mạnh thần bí từ trong Tiểu Tháp tỏa ra, cuối cùng hòa vào trong Tuế Nguyệt trường hà.

Diệp Quân ở một bên hơi khó hiểu: “Nam Tình cô nương, đây là gì?”

Vẻ mặt của Dạ Nam Tình khá nghiêm trọng, cô ta thầm nghĩ: “Đại Đạo của tòa tháp thực sự có thể trấn áp được Đại Đạo… không chỉ có thể trấn áp, mà còn có thể nuốt chửng… nếu dung hợp với tòa tháp này thì tương đương với việc sở hữu một Đại Đạo hoàn toàn mới. Một khi hoàn toàn khống chế thì chẳng khác nào trực tiếp đạt tới mức nắm giữ Đạo… Quan trọng nhất là nó có thể khôi phục thực lực trước đó của ta, hơn nữa nếu dựa vào Đạo này làm căn bản thì nói không chừng ta có thể vượt qua Đại Đạo…”

Nghĩ đến đây, ánh mắt cô ta lóe sáng, trong lòng đột nhiên dâng lên vẻ tham lam…

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên nói: “Cái này có ích lợi với cô sao?”

Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, gật đầu.

Diệp Quân suy nghĩ một lát, sau đó nói: “Vậy cô có thể dùng để tu luyện”.

Dạ Nam Tình nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Thật sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Thật”.

Dạ Nam Tình nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Nếu ta tu luyện, thì công năng đảo ngược thời gian của tòa tháp này có thể biến mất… như vậy, ngươi có sẵn lòng không?”

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “Công năng đảo ngược thời gian sẽ biến mất sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện