Chương 2184

Diệp Quân nheo mắt, khí tức này thấp nhất cũng là cấp bậc Mệnh Vận Đại Đế.

Diệp Quân khá ngạc nhiên, tùy tiện có thể xuất hiện hơn mười vị Mệnh Vận Đại Đế, đế quốc Vĩnh Dạ này đúng là không tầm thường chút nào.

Đúng lúc này, một nhóm cường giả xuất hiện cách Diệp Quân và chủ nhân bút Đại Đạo không xa, dẫn đầu là một cô gái. Mặc dù là phụ nữ nhưng lại mặc quần áo của nam, cô ta mặc một chiếc áo bào màu ngọc, còn treo ngọc bội ở thắt lưng, mày liễu mắt phượng, mái tóc được buộc bằng chiếc trâm ngọc tạo thành búi tóc hình cầu, đứng ở đó, xinh đẹp, tuấn tú.

Cô gái cúi chào chủ nhân bút Đại Đạo: “Vãn bối Chỉ Ngôn chào tiền bối”.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn cô gái: “Cô biết ta à?”

Cô gái mỉm cười: “Ta từng nghe người lớn trong nhà nhắc đến tên của tiền bối, người lớn trong nhà thường nói lúc đầu nếu nhờ tiền bối giúp đỡ, đế quốc Vĩnh Dạ cũng không thể nào dựng nước được. Hôm nay, thuộc hạ có mắt không tròng đắc tội với tiền bối, ta thay mặt ông ta xin lỗi tiền bối”.

Nói rồi cô ta cung kính cúi người với chủ nhân bút Đại Đạo.

Các cường giả ở đằng sau cô ta cũng đều hành lễ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt ông lão áo xám trở nên cực kỳ khó coi, ông ta nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, ánh mắt đầy vẻ kinh sợ, rốt cuộc người này có lai lịch gì?

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn cô gái: “Người lớn trong nhà cô là ai?”

Cô gái nói: “Tống Tiên”.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhíu mày: “Là ông ta”.

Cô gái gật đầu: “Đúng thế”.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn cô gái: “Ông ta còn sống không?”

Sắc mặt cô gái tối sầm lại: “Mười năm trước tuổi thọ đã tận, đã ra đi”.

Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ lắc đầu: “Ta còn nhớ năm đó gặp ông ta là năm nghìn vạn năm trước, khi đó ông ta khí phách hiên ngang, uy nghiêm vượt qua Đại Đạo, làm người ung dung tự tại nhất thế gian, không ngờ chưa gặp lại thì người đã…”

Ông ta vừa nói vừa thấp giọng thở dài.

Cô gái nói: “Người tu đạo đều là nghịch thiên từ lúc bắt đầu tu đạo, bất kể có là kết cục gì cũng đều là tự chuốc lấy, không thể oán trách người khác”.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn cô gái: “Bây giờ nhà họ Tống do cô làm chủ à?”

Cô gái gật đầu: “Vâng”.

Chủ nhân bút Đại Đạo khẽ gật đầu: “Cô khá đấy”.

Cô gái mỉm cười, sau đó nói: “Lần này tiền bối đến đây là vì?”

Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Sắp đặt một cuộc hôn nhân”.

Cô gái sửng sốt.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân bên cạnh: “Vị này là Diệp Quân ở vũ trụ Quan Huyên, lần này cậu ta đại diện cho Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên”.

Chân vũ trụ!

Nghe chủ nhân bút Đại Đạo nói thế, cô gái khá ngạc nhiên: “Là Chân vũ trụ mà Chân Thần đã xây dựng nên ư?”

Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu.

Cô gái nhìn Diệp Quân, trong mắt đầy vẻ hiếu kì.

Mặc dù bọn họ không thể đi ra ngoài nhưng không có nghĩa là họ không biết chút gì về thế giới bên ngoài. Năm đó Chân Thần đã từng xông đến đây, mà lúc đó vị Chân Thần này quả thật là vô cùng đáng sợ, một mình cô ta quét sạch tất cả các cường giả đỉnh cấp ở đế quốc Vĩnh Dạ lúc đó, cả đế quốc Vĩnh Dạ không ai là đối thủ của cô ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện