Chương 2157

Thấy người phụ nữ váy trắng đi tới, đám cường giả sau lưng Vĩnh Sinh Đại Đế đều nghiêm mặt căng thẳng chờ đợi.

Đối với người phụ nữ váy trắng này, bọn họ không dám có bất kì lơ là hay khinh suất nào.

Vĩnh Sinh Đại Đế nhìn chằm chằm người phụ nữ váy trắng: “Bọn họ ít người, tất cả cùng lên đi”.

Ầm!

Dứt lời, một hơi thở hùng hồn từ trong cơ thể ông ta bùng phát ra ngoài, thoáng chốc, toàn bộ tinh hà như sôi trào.

Sau lưng ông ta, những cường giả kia nhận được lệnh bèn lập tức lao về phía người phụ nữ váy trắng không hề do dự.

Vĩnh Sinh Đại Đế nói đúng, người phụ nữ váy trắng cùng đồng bọn trước mắt tuy trông có vẻ không đơn giản nhưng vậy thì đã sao?

Bọn họ đông hơn đám người đó nhiều.

Nhiều người đánh ít, ưu thế ban đầu đã thuộc về họ.

Mấy vạn cường giả đồng thời ra tay, khí thế khủng bố cỡ nào?

Mấy vạn hơi thở hùng hồn đồng thời bùng ra, một khi để hơi thở ấy hoàn toàn bộc phát sức mạnh thì đã đủ để hủy diệt toàn bộ hệ Ngân Hà rồi.

Nhưng đúng lúc này, người phụ nữ váy trắng đột nhiên xòe tay, trong tích tắc, thanh kiếm Hành Đạo bay ra khỏi lòng bàn tay bà ấy, hóa thành một luồng kiếm quang lao đi.

Vèo…

Nháy mắt, mấy vạn cái đầu của đám cường giả đang lao về phía bà ấy đột nhiên bay vút lên, mấy vạn cột máu tươi phun trào ra ngoài như suối…

Trong khoảnh khắc mấy vạn cái đầu đứt lìa và bay lên đó, thân thể đám cường giả kia vẫn đang trên đà lao về phía người phụ nữ váy trắng…

Cảnh tượng quỷ dị không sao tả hết.

Toàn bộ bị diệt trong tích tắc.

Không đúng, còn sót lại một người, là Vĩnh Sinh Đại Đế.

Vĩnh Sinh Đại Đế chưa chết!

Chứng kiến cảnh tượng này, Vĩnh Sinh Đại Đế chết trân tại chỗ như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng.

Chết sạch!

Mấy vạn cường giả, một lúc bay đầu!

Chẳng khác gì giết một đám gà!

Vĩnh Sinh Đại Đế như đã hóa đá tại chỗ, giờ khắc này, ông ta đã hoang mang không biết phải làm sao.

Thuộc hạ chết sạch rồi!

Tình thế này… giống như đang trong cơn ác mộng.

Bên kia, Từ Nhu và Từ Thụ nhìn người phụ nữ váy trắng, sắc mặt căng thẳng tột cùng.

Người phụ nữ này thật sự mạnh ngoài sức tưởng tượng.

Ngay cả Mệnh Vận Đại Đế cũng có thể tiêu diệt gọn.

Diệp Quân liếc nhìn người phụ nữ váy trắng, âm thầm thở dài.

Cô cô vẫn cứ mạnh như vậy, mạnh đến phi lí, không biết chừng nào mình mới đạt tới trình độ này, để nói diệt ai liền diệt ngay được kẻ đó chỉ trong một tích tắc.

Người phụ nữ váy trắng nhìn chằm chằm về phía Vĩnh Sinh Đại Đế, ánh mắt tĩnh lặng: “Nhiều người có ích gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện