Chương 2138

Diệp Quân lại quay phắt sang nơi khác, nhanh chóng phát hiện Từ Chân cũng đang ngủ một bên.

Chẳng lẽ mình mượn say làm loạn?

Cõi lòng Diệp Quân rối loạn tưng bừng.

Đúng lúc này, cô gái trong lòng hắn như cảm nhận được gì mà nhíu mày khó chịu.

Bởi vì vẫn còn bị phong ấn tu vi mà.

Bỗng Từ Nhu bất thình lình mở to mắt, khi thấy tình cảnh giữa mình và Diệp Quân thì cũng sững ra.

Chuyện gì thế này?

Hai người bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí như ngưng đọng, rồi lại có phần ái muội.

Bởi vì họ vẫn còn đang…

Nên ra?

Hay nên vào luôn?

Đầu óc Diệp Quân loạn cào cào.

Từ Nhu nhìn hắn chằm chằm, hai tay siết lại trong im lặng.

Diệp Quân chần chừ, đang định rút ra thì thấy Từ Nhu nhíu mày thật chặt vì đau đớn.

Làm hắn vội vàng dừng lại.

Sắc mặt Từ Nhu trở nên lúng túng.

Bầu không khí càng thêm mập mờ.

Lại qua mội hồi do dự, Diệp Quân cúi người ghé vào bên tai nàng ta, vốn định nói đây chỉ là hiểu lầm. Nhưng lời đến khóe miệng lại không cách nào nói ra.

Hiểu lầm ư?

Trên đời có hiểu lầm nào như thế này à?

Cuối cùng, hắn không giải thích cũng không trốn tránh, chỉ nhẹ nhàng cử động.

Dù gì cũng thế này rồi!

Lý do lý trấu với trốn tránh gì đó đều không đáng mặt đàn ông!

Ban đầu Từ Nhu còn không quen, nhưng dần dà…

Không biết do say rượu hay là gì mà từ đầu đến cuối, nàng ta đều không phản kháng, cũng không từ chối.

Cũng chính là:

Êm ái, chậm rãi, từng chút một.

Hoa mai đóa đóa nở dưới thân.

Đêm muộn mưa rơi cùng tuyết hạ.

Từng giọt từng giọt nhỏ thấm nhuần.

Không biết qua bao lâu sau, Diệp Quân tranh thủ cúi người xuống, nắm tay Từ Nhu. Nàng ta gối đầu lên tay hắn trong im lặng.

Diệp Quân đánh cái thở dài trong lòng.

Rốt cuộc là chuyện gì vậy chứ?

Làm sao mà uống say xong rồi lại thế này?

Chẳng lẽ là vì huyết mạch phong ma?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện